Tiểu Ốc đánh tay lái lái xe sang vệ đường, bị chiếc xe kia va chạm nhẹ, chỉ xước tí sơn.
Chiếc xe kia vẫn lao về phía trước đụng phải chiếc xe đã bị Tiểu Ốc đâm đổ vó chổng lên trời.
"Giải quyết!" Tiểu Ốc hài lòng cười, khởi động xe phóng đi, vừa giải quyết xong mấy cái xe, vừa chặn luôn đường để phòng ngừa phía sau có xe đuổi tới, nhưng cô vẫn sợ phía trước có mai phục.
Mới đi được hơn nửa dặm đường, lại xuất hiện sự cố mới, Tiểu Ốc hét to: "Nguy rồi, xe sắp hết xăng".
"Vậy làm sao bây giờ?" Xong rồi, lúc này là lúc nào mà còn xảy ra chuyện này.
"Tôi sẽ giấu xe vào rừng để tránh người ta phát hiện ra, sau đó chúng ta đi vòng quanh đây xem nhà nào có xe thì mượn trở về thành".
Tiểu Ốc nhỏ giọng mắng một tiếng, lái xe vào một khu rừng rậm rạp, xuống xe.
Ba người xem bản đồ trên điện thoại di động, từ đây tới thành còn rất xa, vài chục km nữa, hơn nữa trên bản