Editor: May
Kiều Ôn Noãn không nói gì, qua thật lâu, mới khẽ gật đầu.
Thẩm Lương Niên nhìn thấy Kiều Ôn Noãn gật đầu, tiếp tục nói: “Tiểu Noãn, là em tự mình đụng vào xe Hảo Hảo, đúng không?”
Kiều Ôn Noãn vẫn không nói gì, lúc này đây, ngay cả gật đầu cũng không có.
Qua hồi lâu, Thẩm Lương Niên nâng tay lên, hung hăng xoa mặt mình một phen, sau đó liền nói: “Tiểu Noãn, lần này, em ở trong bệnh viện dưỡng thật tốt, tôi sẽ ở trong này chăm sóc em.”
Lương Niên muốn bồi cô?
Kiều Ôn Noãn có chút không thể tin quay đầu, nhìn về phía Thẩm Lương Niên, đáy lòng anh, không phải vẫn luôn quan tâm Cảnh Hảo Hảo ư? Hiện tại anh rõ ràng đoán được là cô cố ý đi đụng vào xe của Cảnh Hảo Hảo, vì sao anh còn muốn bồi cô?
Là vì cô mất đi đứa nhỏ của bọn họ sao?
Đáy lòng không phải không đau, nhưng nghĩ đến, anh có thể bồi ở bên người của cô, đáy lòng Kiều Ôn Noãn hơi hơi thoải mái một chút.
Thẩm Lương Niên nhìn thấy Kiều Ôn Noãn không có cự tuyệt, biết lòng đáy lòng của cô đang hy vọng, anh chậm rãi thở ra một hơi, chậm rãi nâng đầu, nhìn trần nhà, qua hồi lâu, mới nói: “Chuyện tai nạn xe cộ của Hảo Hảo, lựa chọn giải hòa đi.”
Đáy lòng vốn vui sướng của Kiều Ôn Noãn, chớp mắt liền biến thành bi thương.
Thật ra tai nạn xe cộ như vậy, cũng không quá nghiêm trọng, cho dù hiện tại cô mất đi đứa nhỏ, nhiều nhất cũng là Cảnh Hảo Hảo bồi thường, cũng sẽ không có trách nhiệm hình sự.
Nhưng cô chỉ cần thông qua phương pháp pháp luật để giải quyết, chuyện này khẳng định sẽ nháo ồn ào huyên náo, đến lúc đó, danh tiếng của Cảnh Hảo Hảo, khẳng định sẽ xuống dốc không phanh.
Cho dù cô có Lương Thần “Thiếu niên thiên tử” của thành phố Giang Sơn che chở, nhưng vẫn không ngăn nổi miệng nhiều người như vậy.
Hóa ra, anh nói anh bồi cô, là có điều kiện trao đổi.
Kiều Ôn Noãn rất muốn nổi điên nói không với Thẩm Lương Niên, nhưng nháo Cảnh Hảo Hảo có tiếng xấu, đối với cô có chỗ tốt gì? Không đổi về được đứa nhỏ của cô, không chiếm được người cô yêu.
Kiều Ôn Noãn biết, Thẩm Lương Niên không phải thật tâm muốn ở lại bên người
cô, nhưng cô chính là không có cốt khí như vậy, cô đã mất nhiều hơn được mất đi đứa nhỏ của mình, cô không thể lại mất đi anh.
Kiều Ôn Noãn hồng hốc mắt, dưới đáy lòng do dự hồi lâu, cuối cùng mới nhẹ nhàng gật gật đầu, dùng ngữ khí thuận theo mà cô vẫn luôn dùng với anh, nói: “Được, Lương Niên, em đều nghe theo anh.”
......
Cảnh Hảo Hảo vừa về đến biệt thự, Lương Thần liền phân phó thím Lâm hầu hạ Cảnh Hảo Hảo đi ngâm nước ấm tắm, giảm bớt tâm tình buộc chặt cả ngày nay.
Cảnh Hảo Hảo chưa ăn cơm trưa, bữa tối bụng cô đói lợi hại, khẩu vị cũng không tốt, chỉ ăn không biết vị ăn một ít món ăn, liền không có tinh thần gì lên lầu.
Ban ngày đã trải qua nhiều chuyện tình như vậy, Cảnh Hảo Hảo là thật có chút mệt mỏi, ở trên giường miên man suy nghĩ trong chốc lát, liền nặng nề ngủ thiếp đi.
Dự án thu mua ở Thượng Hải, bởi vì Lương Thần đột nhiên rời đi nên lấy thất bại chấm dứt.
Đây là lần đầu tiên sau khi Lương Thần thành lập tập đoàn Giang Sơn, xuất hiện thất bại lớn như thế ở trên công việc.
Nhưng mà, Lương Thần cũng không chút để ý, trực tiếp gửi một thông báo cho công ty, trực tiếp buông tha hợp tác với Thượng Hải.
Lương Thần xử lý tốt hết thảy, trở về phòng ngủ, vài ngày không gặp Cảnh Hảo Hảo, vừa lên giường, tế bào toàn thân đều kêu gào nghĩ muốn cô, nhưng nhìn thấy cô ngủ rất say, Lương Thần vẫn là kiềm chế dục vọng quay cuồng trong cơ thể của mình, nhắm mắt lại, bắt buộc chính mình không ngừng nghĩ một chút chuyện trên công việc.