Editor: May
Lúc ấy bởi vì công việc bề bộn, cô ta cũng không có kiểm tra cẩn thận, cho nên...... rất có thể là chính mình đếm nhầm rồi.
Một trăm vạn và một trăm ngàn, chênh lệch tròn chín trăm vạn, mang đến cho công ty tổn thất chín trăm vạn, sao cô ta còn có thể đi làm trong ngành này nữa? Nếu làm không tốt còn có thể ngồi tù bởi vì thất trách.
Sắc mặt thư ký tổng giám đốc Trần càng trở nên khó coi, cô ta ngẩng đầu, nói với tổng giám đốc Trần: “Chuyện này thật là ngài phân phó tôi đi làm, nhưng tôi đã an bài cho Cảnh Hảo Hảo.”
Thư ký nói xong, liền xoay qua, ngữ khí có chút khẩn cấp nói với Cảnh Hảo Hảo: “Tôi từng nói với cô nhiều lần, là 100 vạn, 100 vạn, sao cô lại điền thành một trăm ngàn, hiện tại nháo ra chuyện lớn như vậy, cô muốn làm sao bây giờ!”
Hợp đồng kia thật là Cảnh Hảo Hảo điền đóng dấu, hơn nữa lúc ấy cô hỏi thư ký số tiền là bao nhiêu, thư ký nói rành mạch cho cô là một trăm ngàn, cô còn cố ý hỏi lại một lần là một trăm ngàn đúng không? Thư ký gật gật đầu, nói đúng.
Cảnh Hảo Hảo nhất thời mở to hai mắt, theo bản năng mở miệng ra, giải thích nói: “Lúc ấy cô nói với tôi là một trăm ngàn.”
“Tôi nói với cô là một trăm ngàn khi nào?” Đáy lòng thư ký cực kỳ khẩn trương, nhưng trên mặt lại vẫn cố ý bảo trì vô cùng trấn định, cô ta hơi nghiêng máy tính của mình, chỉ vào màn hình nói với Cảnh Hảo Hảo: “Mail tổng giám đốc Trần gửi cho tôi, phía trên viết rõ ràng là 100 vạn, tôi cũng nói cho cô là 100 vạn, chính cô lúc điền hợp đồng, có phải không cẩn thận, viết thêm một số 0 không?”
“Tôi không có điền sai, tôi hỏi cô hai lần, cô nói cho tôi biết đều là một trăm ngàn.” Cảnh Hảo Hảo nghĩ nghĩ, xoay qua, nhìn về phía trợ lý nhỏ phía trước mình: “Tô Tô, lúc ấy cô có nghe thấy, thư ký Trương nói cho tôi biết. thật là một trăm ngàn không.”
Tô Tô nhìn nhìn Cảnh Hảo Hảo, lại nhìn nhìn thư ký tổng giám đốc Trần, cuối cùng lại chỉ lắc lắc đầu, nói: “Lúc ấy tôi cũng bề bộn nhiều việc, cũng không có chú ý tới các người nói cái gì.”
Gặp phải loại tranh cãi này, là không
ai nguyện ý tiến lên chen một cước, đại đa số, đều là hận không thể trốn rất xa trốn rất xa.
Thư ký tổng giám đốc Trần nghe được Tô Tô nói như vậy, nhất thời âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuy rằng đáy lòng cô ta biết Cảnh Hảo Hảo là vô tội, nhưng mặc kệ là khoản tiền lớn 900 vạn hay là lao ngục tai ương, đối với cô ta mà nói, đều là tồn tại sống không bằng chết.
Cho nên, cô ta cũng chỉ có thể thực xin lỗi Cảnh Hảo Hảo, để Cảnh Hảo Hảo gánh oan uổng này thay mình.
Thư ký tổng giám đốc Trần âm thầm để cho chính mình ổn định hơi thở, nhìn tổng giám đốc Trần nói: “Tổng giám đốc Trần, tôi theo ngài nhiều năm như vậy, chưa từng xuất hiện qua sai lầm nào, ngày hôm qua ngài an bài cho tôi rất nhiều nhiệm vụ, tôi phân cho những người phía dưới này, Cảnh Hảo Hảo đến công ty này gần hai tháng, mỗi một chuyện đều làm đến thực không tệ, tôi cảm thấy cô ta rất đáng tin, cho nên mới an bài an bài chuyện kia cho cô ta, nhưng tôi không nghĩ tới, sẽ nháo ra sai lầm lớn như vậy.”
Lời nói của thư ký tổng giám đốc Trần, nói cũng thật dễ nghe, vừa tán dương cô, biểu hiện chính mình thực coi trọng cô, lại đổ tất cả trách nhiệm lên cho cô.
Tổng giám đốc Trần hơi nhíu nhíu mày, nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo: “Hợp đồng là cô đóng dấu? Số tiền là cô điền?”
Cảnh Hảo Hảo nhìn tổng giám đốc Trần, muốn mở miệng giải thích cho chính mình, nhưng cô lại phát hiện, lời mình muốn giải thích, thật sự rất yếu ớt.
Thư ký tổng giám đốc Trần chỉ nói miệng cho cô một con số, cũng không có mail hay tin tức gì có thể làm chứng cớ.
Huống chi, hợp đồng này, xác thực thật là cô điền, cũng là cô đóng dấu