Mười tiếng thứ nhất, là đợi mấy năm nay, rốt cục lửa sém lông mày, cô sẽ gả cho anh làm vợ.
Mười tiếng thứ hai, là hận không thể có thể đêm động phòng hoa chúc với cô vào giờ này phút này.
Cảnh Hảo Hảo nhìn tin nhắn Lương Thần gửi đến, đáy lòng nghĩ, mình lại có thể có tâm tình giống như Lương Thần.
Đúng vậy, còn mười tiếng, cô sẽ gả cho anh làm vợ, mười tiếng, cô phải chịu đựng như thế nào đây!
Hóa ra người yêu nhau, thật sự tâm ý tương thông.
Lương Thần, áo cưới lễ phục ngày mai, khách mời cả sảnh đường, Giang Sơn làm lễ, em rốt cục sẽ gả cho anh.
......
Trời còn chưa sáng, Cảnh Hảo Hảo liền bị thím Lâm gọi dậy, phù dâu và thợ trang điểm nhà họ Lương đã an bài tốt từ trước chen chúc vào.
Phù rể phù dâu tìm khoảng sáu đôi, ngoại trừ Từ Dung và Duyên Hoa, còn lại có ba phù rể và hai dâu phụ là thân thích nhà họ Lương, ba phù dâu còn lại là nữ minh tinh lớn tìm đế từ trong công ty giải trí TS của mẹ Lương Thần, ngay cả phù rể còn lại cũng là mời ảnh đế năm trước.
Bốn giờ sáng, Cảnh Hảo Hảo rửa mặt, thay áo lót màu đỏ thẩm thêu uyên ương đã chuẩn bị tốt trước tiên, tùy ý khoác một kiện áo ngủ, ngồi ở trước bàn trang điểm, đối diện với gương lơn tạm thời đưa đến, bắt đầu trang điểm.
Phù dâu đứng ở một bên, đã mặc lễ phục phù dâu, quay chung quanh Cảnh Hảo Hảo, thỉnh thoảng lên tiếng khen cô xinh đẹp, duy chỉ có Duyên Hoa, ngồi ở một bên, ánh mắt lẳng lặng xuyên qua gương, nhìn Cảnh Hảo Hảo, không có lên tiếng.
......
Cảnh Hảo Hảo trang điểm xong, lúc dán lông mi giả, Lương Thần bị mẹ đánh thức.
Cho dù tối hôm qua xoay chuyển trằn trọc không ngủ được, lúc này bị đánh thức, lại vẫn rất nhanh liền thanh tỉnh lại, vội vàng chạy vào phòng tắm thay quần áo.
Hôn lễ cả
đời một lần, tuy rằng Lương Thần chán ghét son phấn, nhưng vẫn để cho thợ trang điểm chỉnh sửa lông mày của mình một chút.
Tây trang không nhiễm một hạt bụi, kiểu dáng là mời nhà thiết kế nổi tiếng từ nước Pháp tới, tự mình thiết kế.
......
Lúc Lương Thần mặc tây trang xong, trang điểm cô dâu Cảnh Hảo Hảo cũng đã hoàn thành.
Trước thay áo cưới, sau đó, mới bắt đầu xử lý tóc.
Thợ trang điểm quấn mái tóc dài của cô thành một búi tóc đơn giản, sau đó, mở hộp một bên ra, lấy vật trang sức từ bên trong ra.
Vật trang sức này, không phải vòng hoa cô dâu hay đeo, mà là vương miện, tất cả kim cương to nhỏ phía trên, ở dưới ngọn đèn chiếu xuống, đủ để chói lóa mắt người.
Màu da của cô vốn trắng, ở dưới ánh sáng khúc xạ của kim cương lóe lên, có vẻ càng thêm trong suốt long lanh.
Ngũ quan của Cảnh Hảo Hảo sinh ra đã đẹp, dưới sự phối hợp của áo cưới trắng noãn thánh khiết, cô duyên dáng yêu kiều đứng lên, ngược lại như là công chúa đi ra từ trong tòa thành.
Phù dâu vây quanh ở bên cạnh, khen cô xinh đẹp.
Cảnh Hảo Hảo thường xuyên được người khen xinh đẹp, nhưng lúc này cô nhìn chính mình trong gương, cũng bị kinh diễm vài phần.
Trong lòng bàn tay, cũng chảy ra một tầng mồ hôi, còn hai tiếng nữa, cô sẽ gả cho anh!
......
Chín giờ sáng, trong sân nhà cũ nhà họ Lương, vang lên tiếng pháo trúc đinh tai nhức óc, bùm bùm vang hồi lâu, cũng không có dừng lại.