Ngẫm lại những chuyện đả thương người khác mà anh từng làm, thật là ba ngày
ba đêm cũng kể chưa hết, dường như cả đời cô đều lớn lên ở dưới bóng tối của anh, cô vẫn còn sống đến giờ này, thật sự là đại hạnh trong bất
hạnh, có thể cầu xin anh thương xót hay không, hãy thả mẹ con hai người
ra, để họ trở lại cuộc sống yên bình như trước?
“…” Phiền não
gãi đầu một cái, trong lúc nhất thời Hắc Diêm Tước cứng họng, Tường Vi
nói là thật, mục đích của anh đã đạt được, nhưng đáng chết, “Không phải
như thế! …”
Anh không nói ra rằng, yêu cầu muốn cô làm vương
phi, là do Alva đề nghị, anh cũng chỉ là… Thuận theo đó mà tương kế tựu
kế thôi! Nhưng anh cũng không có cách nào phản bác lại, dù sao anh cũng
không ngăn chặn, có chút thẹn quá hóa giận, “Không phải bây giờ cô cũng
êm đẹp đứng đây sao? Cô cũng đâu có gả đi! Cô còn ý kiến cái gì? Đúng là đồ đàn bà phiền phức!”
Anh lầm bầm mấy câu, hơi ngượng tránh ánh mắt cô, anh sao thế nhỉ? Sao phải sợ cô lên án?
“Nếu chê tôi phiền, vậy thì xin thả tôi ra! Tôi thấy mình không cần thiết ở
đây nói chuyện tiếp với anh nữa!” Xoay người, Tường Vi thuận thế ôm lấy
Tiểu Trạch trên ghế sa lon, muốn ra khỏi phòng tổng thống.
“Không có lệnh của tôi, sẽ không có ai thả các người ra ngoài đâu!” Cho nên,
anh cũng không thèm chặn cô lại, chỉ thản nhiên lên tiếng, bắt đầu cới
nút áo tây trang, da thịt cơ thể cũng bắt đầu cháy lên, người đàn bà Mỹ
Nhi chết tiệt kia, chắc chắn đã bỏ ít nhiều thuốc kích thích vào đồ uống của anh, chó thật! Tối nay cơ hội đi tìm phụ nữ giải tỏa cũng không có
nữa!
Chợt, ánh mắt nhìn Tường Vi vẩn đục lên, động tác cởi cúc áo bất tri bất giác cực kỳ gợi tình.
“Hắc Diêm Tước! Tóm lại thì anh muốn sao đây?”
Tường Vi không nhịn được lên tiếng, gắt lên!
“Mẹ, theo con thấy, có lẽ chú bại
hoại này đang là có âm mưu!” Tiểu Trạch
thò đầu ra từ bả vai Tường Vi, một tay chống cằm, đưa mắt nhìn từ đầu
tới chân Hắc Diêm Tước!
Bỗng, cậu nhóc như là đã phát hiện ra
kinh thiên vùng đất mới, hai con mắt tròn xoe đen như mực nhìn chằm
chằm, liếc trên liếc dưới mấy cái, cuối cùng dừng mắt trên một chỗ nào
đó trên người Hắc Diêm Tước!
“Ôi ôi ôi! Mẹ, quả nhiên con đã đoán đúng! Trong quần chú ta có cất giấu vật thể không rõ!”
Ách___
Ánh mắt Tường Vi theo lời Tiểu Trạch nhìn sang nơi đũng quần anh, lập tức
hiểu ngay là đang xảy ra chuyện gì, gương mặt lập tức gỏ lên, vội vàng
quay sang nhìn Tiểu Trạch, hơi thở không yên, “Hắc Diêm Tước, rốt cuộc
anh đang làm gì vậy hả?”
Từ trước tới nay cô luôn biết nhu cầu
tình dục của người đàn ông này rất dồi dào, những năm qua, số lần anh
muốn cô, hẳn là không dưới N lần, nhưng mà lúc này___ con trai còn đang ở đây! Thế mà anh chẳng chút kiêng kỵ ngang nhiên nổi phản ứng? Cũng quá là mù quáng đi!
Hắc Diêm Tước cúi đầu, nhìn thứ đang đứng thẳng dâng trào trong đáy quần mình, lửa dục không kiềm chế được, dường như
muốn phá cả quần anh ra!
Tệ thật, căn bản là anh còn không khống chế nổi cơ thể mình, bị mất mặt ngay trước con trai, nhất thời sắc mặt khó coi!
“Đáng chết, tôi đi tắm trước! Lúc trở lại sẽ tính xổ với các người!”
Nói xong, che đũng quần nhếch nhác vọt vào nhà tắm, không tìm được cách dập lửa thì chỉ có thể dựa vào nước lạnh để giải quyết, Ưhm, thật là tổn
hại…