Cám ơn anh. . . . . . A Húc. . . . . .Cô nói xong câu đó, liền nhẹ nhàng hôn anh.Giống như một đoạn phim tua lại, cái hình ảnh bình thường lại dị thường ấm áp, không ngừng, không ngừng lặp lại trong đầu anh.Đó không phải lần đầu tiên cô gọi tên anh như vậy, đó cũng không phải lần đầu tiên anh được người khác chủ động dâng nụ hôn, nhưng mà. . . . . . Nhưng mà hai người kết hợp lại, sao lại kì quái như vậy? ! Sao lại ấm áp như vậy? ! Sao lại nhộn nhạo như vậy? !Một góc trong đáy lòng, giống như theo nó sụp xuống .Đường Húc Nghiêu khép lại văn kiện trong tay, không đọc nữa, hai giờ rồi, hiệu suất công việc của anh là số lẻ.Trong đầu đều là cô, đều là câu nói “Cám ơn anh. . . A Húc. .”Câu nói kia của cô, nụ hôn kia của cô.Điên rồi, thật sự muốn điên rồi!Phụ nữ bình thường có CHU nữ tình kết, đặc biệt để ý tới người đàn ông đầu tiên của mình, chẳng lẽ đàn ông cũng có CHU nam tình kết? ! Nếu không sao anh cứ nhớ cô mãi không quên thế này? !Nhiệt tình tối hôm qua, đối với bất kì tên đàn ông nào mà nói, đều đáng giá, cô