Hắn khẽ xoay người bước đến cửa sổ, dùng khinh công bay ra ngoài, thân thể cao to lẫn vào màn đêm u tối.
…
Sáng hôm sau, hắn xem như không có gì từng xãy ra, bước vào tẩm cung kêu nàng dậy để họp triều sáng.
- bệ hạ, nên tỉnh dậy thôi. Hắn đứng bên cạnh long sàng kêu nàng dậy.
Im lặng…im lặng…im lặng…
Ai đó bắt đầu nổi gân xanh, “nhẹ nhàng” cầm góc chăn của ai kia phắt một cái thật mạnh.
Một thân ảnh nằm với tư thế cực xấu xuất hiện, tứ chi duỗi thẳng cực thoải mái chiếm trọn giường như sợ ai chiếm hết chỗ, mảng nước miếng còn ẩm ướt chưa kịp khô đi, tóc bù xù như ổ rơm, miệng há hốc thở ỳ èo như một con heo…
À không, cũng không đến mức ấy, quên câu cuối đi :)).
Dường như chủ nhân thân thể ấy bắt đầu cảm thấy lành lạnh, đành tự động auto chuyển sang tư thế thoải mái khác. Ôm lấy gối ôm bên cạnh, 2 bắp giò và 2 cánh tay nâng lên quắp chặt vào gối ( tư thế con tôm luộc), khuôn mặt trắng trẻo khẽ cọ cọ lên với biểu cảm cực thõa mãn, xong tiếp tục đánh cờ với chu công.
Anh chàng bị quên lãng bên cạnh cũng không nguyện không bắt kịp xu hướng chung, ưu nhã kéo màn quanh giường, rồi phắt tay sai thái giám, nô tì mở các cửa sổ , cột các màn lụa lại trong tẩm cung.
Họ làm một cách rất tự nhiên thuần thục, khuôn mặt cực kỳ bình tĩnh giống như đã làm qua rất nhiều lần và sự thật đúng là như thế, không ít lần đâu a.
Tẩm cung u tối, âm u chỉ có mỗi ánh nến chiếu sáng nhanh chóng sáng bưng lên nhờ ánh sáng chiếu vào, nhân tiện thấy rõ nhân ảnh con tôm đang nằm.
Không thể chịu nổi ánh sáng, ai đó đang ngủ không thể nhịn nổi, lầm bầm nói một câu:
- mẹ nó…bà mà biết đứa nào mở cửa sổ…bà xử i khỏi sinh sản luôn…
Nói xong lấy gối ôm còn lại che trên mặt.
( diệp tỷ:hahaha…ta càng nghĩ càng thấy ta thật thông mình.
Hàn kỷ: thật đáng yêu.
Mm: thấy gớm, dáng ngủ kinh khủng.
Hàn kỳ(liếc): dáng ngủ của ngươi đẹp hơn nàng chắc, nàng là tiên mi là quỷ đấy…
Mm: vâng vâng ( nói thầm: đồ bệnh hoạn…))
.
.
.
Không ai nổi da gà, sợ hãi chút nào, thậm chí còn biểu hiện nụ cười sung sướng như thấy ai đó gặp nạn.
Sự âm trầm đáng sợ lan tỏa, đôi mắt híp lại nhìn sinh vật không biết sợ hãi là gì trước mặt.
Hắn ngoắc ngoắc tay kêu tên đệ tử bên cạnh, nói nhỏ bên tai hắn ta rồi phắt tay.
Tiểu huyền tử kêu vài thái giám theo hắn rồi ngoắc ngoắc mông đi làm nhiệm vụ sư phụ sai làm.
…
Nửa khắc sau, tiểu huyền dẫn đầu đoàn người quay lại, sau lưng hắn ta các