Ở phòng ăn, kiểu cách càng thêm độc đáo, một bức bình phong to ngăn cách thành hai không gian, một bên dùng cơm, một bên đặt bàn trà thư giãn.Mỗi không gian đều có cửa sổ rộng lớn làm căn phòng thoáng đãng dễ chịu.
Hạ Hy ngắm nhìn một lúc rồi quay sang hỏi Lục Hắc Thiên đang chuẩn bị thức uống.
"Hắc Thiên, căn biệt thự này do anh thiết kế sao?"
- "Ừm."
Lục Hắc Thiên vừa trả lời vừa cầm ly nước ép Đào đặt trước mặt Hạ Hy.
"Mọi ý tưởng đều do một mình anh dựng lên hửm"
- "ừm"
Hạ Hy nhăn mày khi mọi câu hỏi của cô đều được Hắc Thiên trả lời một cách ngắn gọn bằng chữ ừm khiến mặt cô tối sầm lại.
Hắc Thiên cũng đúng lúc nhận ra điều đó, anh nhanh chóng ngồi xuống bàn ăn đối diện với Hạ Hy rồi nhẹ giọng một cách ôn hòa nhìn về phía Hạ Hy rồi nói:
- " Phong cách của biệt thự này tôi lấy dựa trên những căn nhà của Đức.
Tôi từng ở đó một thời gian và cảm thấy thân thuộc nên đã lấy ý tưởng từ đó"
- " Ò" Hạ Hy nghe xong gật đầu thõa mãn.
- "Được rồi,mau ăn đi rồi cùng tôi tới công ty" Anh nhìn Hạ Hy rồi tiếp lời
- " Tới công ty sao? Để làm gì?"
- " Làm việc"
Lục Hắc Thiên nói xong thì bắt đầu ăn.
Anh múc cơm ra bát cho Hạ Hy, gắp thức ăn cho cô.
Anh gắp tôm cho cô thì cô gắp tôm bỏ ngược ra đ ĩa,hành động đó của cô khiến anh cau mày.
- " Cô chê đồ tôi?"
Hạ Hy nghe vậy liền lắc đầu tay vung lia lịa sợ anh hiểu nhầm rồi nhanh chóng lên tiếng giải thích.
- " Không không phải tôi không thích ăn nó"
- " Tại sao?"
- " Tôi không thích lột vỏ"
Lục Hắc Thiên nghe vậy xoắn tay áo lên lột vỏ tôm giúp cô.
Hành động của anh khiến cô ngơ ngát,cô không ngờ một con người lạnh lùng,vô cảm như anh mà lại còn có hành động ấm áp dịu dàng như vậy.
Lục Hắc Thiên bóc vỏ tôm xong thì đặt tôm vào bát của cô.
Thấy cô ngơ ngát anh lên tiếng.
- " Hay còn chờ tôi đút?"
- " Không không cần tôi tự ăn được."
Nhìn thấy cô gái đáng yêu như vậy anh liền cảm thấy vui vẻ, dễ chịu hơn khi ở gần bất kì phụ nữ nào.
Bất giác anh liền nở nụ cười trên môi.
Có điều, Thẩm Hạ Hy đang ăn tôm ngon lành nên vẫn chưa phát giác, ừm khi lột vỏ nó rất ngon không cứng như cô.
- "Đừng chỉ ăn mỗi tôm."
Lục Hắc Phong thấy cô gái nhỏ chôn đầu trong bát, bất đắc dĩ cười:
- "Nếm thử món khác đi, phải cân bằng dinh dưỡng mới tốt được."
Vừa nói vừa gắp thức ăn cho cô.
Cô cũng chẳng thèm đếm xỉa cứ để anh gắp.
Kết thúc bữa cơm, người phục vụ tới dọn bàn thì Hạ Hy đã bị anh thúc ép,gắp thức ăn cho cô đến khi cô ăn đến mức no căng.
Ăn xong cô ra phòng khách ngồi chờ đợi Hắc Thiên thay đồ.
Hạ Hy ngượng ngùng sờ sờ cái bụng tròn trịa thầm chửi
"Cái tên đáng ghét,ép mình ăn đến nổi vòng 2 của mình biến dạng"
Lục Hắc Thiên ở cầu thang nhìn chằm chằm về phía Hạ Hy cô gái ngây thơ vì bụng cô no căng làm cô khó chịu cau mày khiến anh cười thầm.
Anh nhanh chóng bước xuống, bất ngờ ôm lấy cô ngồi lên đùi mình,đôi mắt âm u lạnh lẽo tột độ, cúi đầu hôn cánh môi phấn hồng.Anh không thể nào cưỡng lại vẻ đẹp thanh đạm của người phụ nữ trước mắt mà hôn ngấu nghiến khiên cô nghẹt thở.
Hạ Hy giật mình đẩy anh ra rồi lấy tay che miệng lại.
Nhưng cũng nhanh chóng bị anh kéo lại vòng tay sau gáy cô giữ chặt đầu làm cô cựa quậy không được.
Người đàn ông hôn môi cô, đ@u lưỡi chui vào khoang miệng quấy phá.
Bàn tay cởi khóa kéo