Tại căn phòng xa hoa ở trong căn biệt thự Wanderheart có thể nghe thấy giọng mũi cô gái nhỏ hừ hừ phát ra.
Lục Hắc Thiên ở trên giường làm chủ cuộc chơi chưa một ai dám đắc tội với anh có cô là người đầu, Thẩm Hạ Hy đã khơi gợi nỗi niềm mạnh mẽ của một người đàn ông nên có.
Ánh mắt sắc bén của anh thoáng qua sự nguy hiểm khôn lường, thân thể cao to ngồi xổm xuống, bàn tay dùng sức nắm chặt cằm của cô đem cô hướng tới anh, nở nụ cười lạnh, lộ ra hàm răng trắng đều như bắp "Ha ha, cô gái ngây thơ, không biết trời cao đất rộng!"
Thẩm Hạ Hy một chút cũng không sợ anh, đôi mắt trở nên quật cường nhìn thẳng anh, giọng nói mỉa mai:
"Vậy sao? Tôi chính là không biết trời cao đất rộng, chẳng lẽ tôi còn phải cảm ơn anh vì đã ***** *** tôi sao?"
...Lục Hắc Thiên đã lĩnh giáo được sự cay cú của cô, lần này không hề bị cô chọc giận, hơn nữa nếu như dễ dàng thừa nhận lời cô nói, vậy anh đã không còn là một tay che trời trên thương trường, không còn là Lục Hắc Thiên oai phong một cõi!...
Một tay Lục Hắc Thiên mập mờ vuốt v e khuôn mặt tinh xảo của cô, môi mỏng áp bên tai cô, biểu cảm trên mặt tựa như đối đãi với tình yêu cuồng nhiệt, nhưng thật ra là ***** ***:
"Chậc chậc, xem ra là tôi lầm rồi, em không phải phải không biết trời cao đất rộng, mà là không biết sống chết!"
Sắc mặt Thẩm Hạ Hy bình tĩnh nhìn anh, cười lạnh, chẳng quan tâm:
"Tôi không biết sống chết đó, nghĩ thế nào thì nói thế đó thôi."
Lục Hắc Thiên lặng thinh, phản ứng của cô khiến anh sửng sốt, anh cho là cô sẽ dốc sức tranh chấp, hơi bất ngờ rằng cô nhanh như vậy liền buông tha, anh hơi đánh giá cao năng lực của cô..
Cô! Chết chắc! Đôi mắt chim ưng như dòng nước sâu hun hút, mơ hồ lộ ra sự tàn bạo của ác ma.
Anh ngay lập tức cưỡng hôn cô,mặc kệ cô đấm đá vì người anh bây giờ đã bị cô khơi gợi cả rồi.
Bạch Phi bị tiếng thét của cô làm giật mình, khó phân biệt thiệt giả lấy tay vuốt v e lồ ng ngực, giả vờ hoảng sợ, mở lời nịnh hót:
"Đại tiểu thư, cô đừng kích động, có chuyện gì từ từ nói."
Ngay lúc này Hắc Thiên ghé sát vào tai cô nói lời thách thức.
- " Em muốn để cậu ta vào đây để thấy em và tôi [email protected] tình trước mắt cậu ta sao?"
Hạ Hy nghe vậy giật mình rồi trừng mắt nhìn anh.
Khi nghe lời anh nói cô không dám manh động.
"Hạ Hy gọi tên tôi, tôi sẽ làm nhẹ lại với em!"
- " Lục...Hắc Thiên"
Cô ngây thơ nói theo lời anh,còn anh thì mỉm cười hài lòng khi cô ngoan ngoãn làm theo.
Lục Hắc Thiên giữ đầu vai cô rồi cuối đầu vào hỏm cổ cô rồi nói
"Thả lỏng người ra, sẽ thoải mái."
** *** chọc chọc miệng huy*t, anh cố ý không c ắm vào mà chờ cô gái nhỏ tự mình động thủ.
Lời nói càn rỡ làm Hạ Hy đỏ mặt tía tai, người đàn ông này thật quá đáng mà.
Anh thấp giọng dụ dỗ bên tai cô, đôi mắt thâm trầm nhìn con mồi non nớt, muốn đem cô lột da róc xương mới vừa lòng.
Cô ngoan ngoãn thả lỏng người, người đàn ông thuận thế đ*m sâu bên trong.
" Ưm...ân~"
Bất thình lình bụng nhỏ được đút no căng, Hạ Hy yêu kiều r3n rỉ phát ra thanh âm ngọt lịm, vừa uyển chuyển vừa êm tai quyến rũ anh trầm luân.
Hạ Hy thẹn muốn chết, khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ chôn vùi ở cổ anh, đôi lông mi lớn mật quét qua làm anh ngứa ngáy.
Lục Hạ Hy không cầm lòng được cười nhẹ, trêu ghẹo cô: "Bé ngoan, còn chưa quen sao?"
"Anh còn nói nữa tôi đánh chết anh."
-