"Đàn bà, ngươi an phận một chút cho ta, ngoan ngoãn phối hợp ta!" Lâm Thành Nhân gầm nhẹ nói, thủ hạ càng thêm dùng sức.
Lưu Họa Y đau đến nỗi hít sâu một hơi lạnh buốt, ngay lúc này, tay Lâm Thành Nhân thăm dò trong quần áo cô, ngón tay lạnh như băng chạm tới da thịt nóng hổi của cô, khiến cô không nhịn được rùng mình một cái.
Lâm Thành Nhân cười lạnh trở mình cô lại, còn chưa kịp ra tay, Lưu Họa Y liền chớp thời cơ, đầu gối thúc lên đẩy hắn ra, xoay người toan nhảy xuống giường chạy trốn.
"Muốn chạy trốn? Nằm mơ!" Lâm Thành Nhân hít một hơi khí lạnh, đôi mắt tóe ra một tia hung ác, hắn sao có thể để cho cô được như ý nguyện?
Thân hình bén nhạy như báo săn mồi, Lâm Thành Nhân bắt lấy mắt cá chân Lưu Họa Y, cô nhất thời ngã nhào, hắn thuận thế đem cô đẩy ngã lên giường.
" Lâm Thành Nhân!Anh buông tôi ra! " Lưu Họa Y dùng cả tay cả chân, hết đánh lại đạp.
Lâm Thành Nhân cười nhạo, chiếc chân dài duỗi một cái, lập tức đè lại hai cái chân không an phận của cô.
"Anh không được đụng vào tôi! Cút ngay!" Lưu Họa, hét ầm lên, giằng co dưới người hắn, đẩy hắn ra bằng được.
"Tôi không đụng cô, vậy cô muốn cho ai đụng cô?" Đôi mắt hung ác không bỏ sót bất cứ hành động nào của cô, hắn chòi người lên, một tay bấu vào cằm cô, hơi mạnh tay một chút.
Lưu Họa” bị đau kêu lên, nhưng tay Lâm Thành Nhân cũng không buông lỏng.
"Nói! Lưu Họa Y, cô muốn cho ai đụng vào cô? Cô luôn thích đàn ông đúng không? Cô luôn hy Vọng được đàn ông chơi đúng không? Cô rốt cuộc đã qua tay bao nhiêu người đàn ông?" Lâm Thành Nhân giường khóe miệng, cặp mắt đỏ vằn tia máu, vừa nghĩ tới cô nằm trên người người đàn ông khác, hắn liền bùng nổ lửa giận.
"Á...!Đau, khốn kiếp..." Lưu Họay cắn răng nghiến lợi, cắn muốn bật máu.
Lâm Thành Nhân hài lòng nhìn biểu cảm trên mặt cô, cười nói, "Bất quá Lưu Họa Y, sợ rằng phải làm cô thất vọng, tôi nói cho cô biết, chỉ có Lâm Thành Nhân tôi mới có tư cách chơi cô!"
Lúc hắn nói những lời này, trong mắt tràn đầy...!
"Á..." Nước mắt