Suyt… Đừng nói nữa, vợ tổng giám đốc tới kìa.
Lúc Đường Hoan đi vào văn phòng liền nghe thấy tiền xì xào bàn tán của mọi người, không ít người còn lét lút nhìn cô.
Cô đương nhiên biết bọn họ đang thảo luận chuyện gì.
Đôi môi đỏ mọng hơi cong lên nụ cười châm chọc, cô tiếp tục nên bước tao nhã đi vào văn phòng.
Dù sao Đoạn Kim Thần cũng đã nói, bất kể cô làm như thế nào đều được.
Để cô kiêu ngạo thêm hai ngày đi, đến lúc đó đoán chừng cô muốn khóc cũng không khóc được.
Có điều có nghĩ mãi không ra, vì sao người đàn ông kia lại đột nhiên tốt bụng như vậy, bảo cô dùng bất cứ cách nào cũng phải chứng minh mình trong sạch, chẳng lẽ đầu anh bị lừa đá rồi hả?
Mặc kệ nó, dù sao anh cũng đã nói rồi, cô cần gì phải khách khí nữa
“Sao em lại ở đây?”
Vừa rồi suy nghĩ quá mức tập trung, vì thế thư ký theo sau lưng cô đi vào từ lúc nào cô cũng không biết, mãi đến khi ngẩng đầu mới nhìn thấy cô ấy cau mày đứng trước bàn làm việc.
Thư ký này đi theo cô từ khi cô mới bắt đầu làm giảm đốc, tên là Tiểu An, bình thường làm việc rất chăm chỉ cần thận, lúc đầu còn có chút sợ Đường Hoan nhưng về sau ở chung lâu rồi liền phát hiện cô là người ngoài lạnh trong nóng
“Em… Từ khi chị vào văn phòng em đã theo sau đứng ở đây rồi!” Tiểu An cắn cắn môi đưa văn kiện trong tay cho cô.
Đường Hoan gật gật đầu cầm lấy văn kiện để sang một bên, thấy cô ấy vẫn còn đứng trước bàn làm việc không đi, cô nhướn mày mở miệng lần nữa, “Còn có việc gì sao?”
“Em.” Tiểu An cắn cắn môi, giống như có chút khó mở miệng, “Giám đốc, em tin chị tuyệt đối không phải người như vậy, chuyện này nhất định là hiểu lầm.
Đường Hoan sửng sốt, nháy mắt hiểu được cô đang nói đến video clip trên sân thượng hôm đó.
Cô đột nhiên muốn cười, người đầu tiên nói tin tưởng cô vậy mà lại là người mới làm việc bên cạnh cô chưa đầy hai tháng
“Vì sao em lại tin chị?” Cô lười biếng hỏi, thong dong nhìn Tiểu An
“Bởi vì em tin giám đốc Đường không phải người như vậy” Tiểu An bĩu môi, hiện giờ từ trên xuống dưới công ty đều cho rằng Đường Hoan là người ghen tị tham lam, trong mắt không chấp nhận nổi một hạt cát
“Bên phía phòng làm việc của Mộ Vũ Nghiên không có hành động gì sao?” Đường Hoan đột nhiên nhớ tới đoạn video kia đã đăng lên mạng được một thời gian, chẳng lẽ phòng làm việc của cô ta không có bất cứ cách xử lý nào sao? “Không có.” Tiểu An lắc lắc đầu rồi nói tiếp, “Chắc là bọn họ ngầm thừa nhận chuyện này, muốn mạnh mẽ đổ hết việc này lên người chị.
Chị là vợ tổng giám đốc, mà cô Mộ lại là thiên kim nhà họ Mộ, quan hệ với tổng giám đốc lại tốt như vậy, vì thế bọn họ dứt khoát không quan tâm nữa.
Đường Hoan nghe vậy không nói gì nữa, kết quả thế này cô cũng đã sớm nghĩ tới, dù sao công việc của Mộ Vũ Nghiên cũng có Đoạn Kim Thần làm chỗ dựa.
Lại thêm gia thế của cô ta vốn rất lớn, người khác không dễ gì dám đắc tội
“Còn nữa… Tiểu An nói xong, lửa giận vốn có nháy mắt trở nên dữ dội hơn, “Người của phòng làm việc bọn họ nói muốn chị công khai giải thích, nếu không bọn họ sẽ làm chuyện này ầm ĩ hơn nữa
“Làm ầm ĩ hơn nữa đúng không?” Đôi môi đỏ mọng của Đường Hoan cong lên nụ cười lạnh, trong mắt cô hiện lên vẻ châm chọc, “Được, vậy thì cứ để nó ầm ĩ hơn đi, tôi trái lại muốn xem xem rốt cuộc bọn họ có làm đến mức nào.”
Cho dù cô là cô vợ nhà giàu không được yêu thương thì sao, ít nhất hiện giờ cô có năng lực tự bảo vệ mình, nếu Mộ Vũ Nghiên thật sự cho rằng cô sẽ ngoan ngoãn chịu nhận lỗi thì cô ta hoàn toàn sai rồi.
Tiểu An trừng lớn hai mắt, cho tới giờ cô mới biết Đường Hoan còn có một mặt khí phách như vậy.
Xem ra vợ của giám đốc cũng không đơn giản như mặt ngoài! Cảm xúc tức giận bất bình trong lòng Tiểu An bắt đầu trở nên hưng phấn, cô có chút tò mò Đường Hoàn sẽ phản kích thế nào
“Nếu không còn chuyện gì nữa thì em ra ngoài làm việc đi.” Đường Hoan phất phất tay đuổi Tiểu An ra ngoài.
Khi Đường Hoan đang nghĩ xem nên phản kích thế nào lại nhận được điện thoại của La Vưu Phi, “Hoan Hoan, giờ cậu đang ở đâu? Lát nữa tớ qua tìm cậu.” Cô vừa bắt máy, trong điện thoại đã truyền ra tiếng nói trong trẻo của La Vưu Phi.
Trên mặt cô nở một nụ cười xinh đẹp, Đường Hoan qua loa nói, “Giờ tớ đang ở công ty, cậu đừng lo, tớ sẽ xử lý chuyện này
“Cậu nói gì vậy? Chuyện của cậu không phải chuyện của tớ sao? Hơn nữa, chuyện lần này còn là tớ liên lụy đến cậu, đợi tớ giải quyết xong chuyện ở đây liền qua đó tìm cậu thương lượng biện pháp”
Sau khi nói xong, cô cũng không quan tâm Đường Hoan còn lời muốn nói hay không, gọn gàng linh hoạt cúp máy.
Nghe trong điện thoại truyền ra tiếng tút tút, cô lắc lắc đâu.
Lúc này, ở nhà cũ của nhà họ Đoạn.
Đan Chi Linh ngồi trên ghế sofa trong phòng khách xem tin tức trên TV, tức giận vứt điều khiển sang một bên, “Tôi nói rồi mà, từ sau khi nhà chúng ta cưới người phụ nữ kia về liền không có một ngày yên bình, ông xem xem đây là chuyện gì!” Giọng nói chanh chua của Đan Chí Linh vang lên, nghĩ tới Đường Hoan liền thấy tức giận.
Từ lần trước sau khi Đoạn Trấn Nam tái phát bệnh cũ phải nằm viện đến giờ vẫn chưa tỉnh lại, mỗi ngày đều dựa vào truyền dinh dưỡng sống.
Hiện giờ thân thể ông đã không còn khỏe như hồi trước, cho dù có tỉnh lại về sau cũng phải nằm trên giường.
Quản gia đứng ở bên cạnh Đan Chi Linh nghe thấy lời bà nói, âm thầm thở dài lắc đầu, “Bà chủ, chúng ta vẫn đừng nên can thiệp vào chuyện của cậu chủ, nếu không sẽ chỉ tự làm mình không thoải mái trong lòng thôi.”
Từ khi Đoạn Trấn Nam bắt đầu nằm viện, Đoạn Kim Thần liền không về nhà cũ nữa
“Hừ, tôi thì có cái gì mà không thoải mái?” Đan Chi Linh hừ lạnh, đứng dậy khỏi sofa cầm lấy túi xách đi ra ngoài, “Tôi cũng chẳng muốn quan tâm đến chuyện của mấy đứa, tôi đến bệnh viện thăm lão gia đây”
Đều là vì người phụ nữ đó gả vào nhà họ Đoàn bọn họ mới có thể khiến cái nhà này không còn giống nhà nữa.
Bà