Từ hai hôm trước khi Tô Lạc Ly tự bắt taxi đến công ty, Ôn Khanh Mộ đã điều một xe riêng cho cô, phụ trách đưa đón.
Hôm nay, là ngày đầu tiên cô sử dụng chiếc xe này.
Vừa ra khỏi cửa, Tô Lạc Ly liền thấy một chiếc xe MPV Rolls-Royce Holdings!
Mặc dù Tô Lạc Ly không hiểu xe, nhưng biểu tượng của Rolls-Royce Holdings, cô vẫn nhận ra được!
Thấy chiếc xe này, Tô Lạc Ly ngạc nhiên đến ngây người!
Thế này không khỏi quá xa xỉ rồi!
Lái xe lập tức xuống xe.
“Phu nhân, chào cô, tôi là lái xe của chiếc xe này, gọi tôi là lão Trần là được” Một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi cung kính cúi người chào Tô Lạc Ly.
‘Ù”
Tô Lạc Ly bị chiếc xe dọa phát sợi Nếu bị người khác nhìn thấy cô đi chiếc xe đắt tiền thế này, họ sẽ nghĩ thế nào chứ?
Vốn Tô Lạc Ly định bắt taxi, nhưng nhìn đồng hồ, đã sắp đến giờ hẹn với đạo diễn, hơn nữa, cô không thích đến muộn, lần nào cũng đều đến sớm.
Không còn cách nào khác, Tô Lạc Ly đành ngồi vào trong xe.
Nội thất bên trong chiếc xe này lại càng xa xỉ.
Rõ ràng đã được lắp đặt lại, bên trong cực kì rộng rãi, vậy mà còn có thể đặt một chiếc bàn nhỏ, ăn uống nghỉ ngơi hoàn toàn không có vấn đề!
Người đàn ông xa xỉ này.
“Phu nhân, chúng ta còn cách Diêm Thành một quãng đường nữa, cô có thể ngủ một lúc” Lão Trần cực kì chu đáo.
“Cảm ơn, chỉ là, chiếc xe này quả thật quá xa xỉ”
Cô ngủ cũng không yên giấc.
“Chủ tịch Ôn rất thích chiếc xe này, thường ngày khi ra ngoài, nếu cậu ấy không tự lái xe thì đều thích ngồi chiếc xe này”
Tô Lạc Ly nhíu mày, anh thích chiếc xe này như vậy, mà còn nhường cho cô?
“Ừ, lão Trần à, chúng ta đến Diêm Thành, chú thả tôi xuống, tôi không muốn người khác biết tôi đi chiếc xe tốt thế này..”
Dường như lão Trần không hề thấy kỳ lạ.
“Được, nghe theo phu nhân”
Cả quãng đường, Tô Lạc Ly đều kinh hồn bạt vía, đi chiếc xe tốt thế này, trong lòng cứ thấy không chân thật.
Vì thế, cho dù Mục Nhiễm Tranh nói đúng, Ôn Khanh Mộ thật sự thích cô, người đàn ông cao cao tại thượng như thế, sợ là Tô Lạc Ly cũng cảm thấy không yên tâm.
Cô có tài đức gì, có thể gả cho một người đàn ông cao cao tại thượng như này chứ?
Cả quãng đường, Tô Lạc Ly đều kiềm chế bản thân, không cho mình nghĩ tới vấn đề này nữa, nhưng cô vẫn không nhịn được mà suy nghĩ.
Con đường sau này sẽ đi thế nào đây?
Trong khi cô suy nghĩ lung tung, đã sắp đến Diêm Thành.
Lão Trần nghe theo ý của Tô Lạc Ly, chưa đến nơi đã dừng xe lại.
Tô Lạc Ly đi cà nhắc vào trong, may là mấy ngày nay chân đã bớt sưng nhiều, đi đường cũng không đau như trước nữa.
Một lúc sau, cô mới đi tới nơi quay phim, vừa đi tới, liền thấy Mục Nhiễm Tranh ngồi vắt chân ở một góc hành lang.
Cô chầm chậm đi tới.
“Hắc Thổi” Gọi to vào tai anh một tiếng.
Mục Nhiễm Tranh giật mình, xoa xoa tai mình.
“Tô Lạc Ly, cô muốn chết có phải không?”
“Hi hi hi, lát nữa quay cảnh hôn với tôi rồi, có phải rất kích động không?” Tô Lạc Ly ngồi xuống bên cạnh Tô Lạc Ly.
Nhắc đến chuyện này, Mục Nhiễm Tranh liền tức giận!
“Cô đừng nhắc nữa! Người quay cảnh hôn với cô ngày hôm nay không phải là tôi!”
“Hả? Không phải anh? Vậy thì là ai?”
Tô Lạc Ly cũng mù mờ.
“Tối qua cái tên họ Đổng ở công ty gọi điện cho tên phản bội Phùng Khiêm, nói là giờ việc giữ hình tượng của tôi rất quan trọng, không thể có tin đồn! Vì thế, hôm nay tìm thế thân cho tôi!”
Khi nói đến hai chữ “thế thân”, Mục Nhiễm Tranh không nhịn được mà nghiến răng.
Lát nữa chờ thế