Sáng hôm sau, Tô Nhược Vận thấy tình hình không ổn bèn bỏ tiền ra mua thuy quân để định hướng dư luận.
Đương nhiên Tô Lạc Ly cũng nhìn thấy những tin này.
Tối qua Tô Nhược Vân vốn định chơi cô, ai ngờ cô lại thật sự biết chơi trống!
Nhưng điều này cũng phải cảm ơn Tô Nhược Vân, ban đầu vì cô ta cướp Mộ Dung Dịch, Tô Lạc Ly phải đến quán bar làm thêm
để kiếm tiền.
Sau này đi nhiều, cô làm quen được với ban nhạc ở quán bar, khi ấy chính tay trống của ban nhạc đã dạy cô.
Đương nhiên Tô Nhược Vân không thể nuốt trôi cục tức ngày, cô ta gần như thức trắng đêm, sáng hôm sau vừa thức dậy đã đến thẳng công ty Quốc tế Nghệ Tân.
Gần đây Mộ Dung Dịch có vẻ rất bận, mãi không thấy về nhà.
“Cô Tô, chủ tịch đi họp rồi, cô vui lòng vào văn phòng anh ấy chờ một lát nhé.
”
Thư ký đưa Tô Nhược Vân đến văn phòng của Mộ Dung Dịch.
“Khoảng bao lâu nữa anh ấy họp xong?”
“Gần đây công ty gặp một vài rắc rối, chắc