Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Anh Ấy Không Sao Thì Tốt Rồi


trước sau



Tô Lạc Ly vẫn quyết định đến tập đoàn Dark Reign hỏi xem sao.

Luôn không liên lạc được với Ôn Khanh Mộ, cô vẫn cứ lẩm bẩm trong lòng.

Ngày hôm sau, Tô Lạc Ly cải trang xong trực tiếp đến tập đoàn Dark Reign.

Cô đã gọi điện trước cho Doãn Cẩn và xác nhận rằng Doãn Cẩn không đi công tác cùng với Ôn Khanh Mộ, sau đó đi lên lầu.


Tô Lạc Ly nhìn thấy Doãn Cẩn ở ngay bên ngoài cửa phòng làm việc của chủ tịch.

"Thư ký Doãn, tối đến đây hỏi xem, không phải sếp Ôn phải đi công tác về rồi sao? Anh ấy nói nếu nhanh thì một tuần sẽ về, nếu chậm thì nhiều nhất là nửa tháng, nhưng đã hơn nửa tháng rồi.


"Ồ, mợ chủ, mợ không cần lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu, có thể là có chuyện gì làm chậm trễ thôi.


Ôn Khanh Mộ đã dặn dò Doãn Cẩn trước khi rời đi rồi, anh không phải đi công tác mà là đi làm chút việc, anh nói là đi công tác vì không muốn Tô Lạc Ly biết mà thôi.

Vì vậy, dù sao đi nữa Doãn Cẩn cũng sẽ giúp Ôn Khanh Mộ che giấu.

“Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?” Tô Lạc Ly vẫn hơi lo lắng.


“Không đầu thưa mợ chủ, hai hôm trước tôi vừa nói chuyện điện thoại với sếp Ôn” Doãn Cẩn tiếp tục nói dối.

“Nhưng tại sao tôi lại không gọi được cho anh ấy?” Tô Lạc Ly càng cảm thấy kỳ lạ, Doãn Cẩn có thể gọi được, tại

sao cô lại không gọi được chứ? 
"Ừm! là, là như thế này, vị trí nơi sếp Ôn ở không tốt lắm, tín hiệu không tốt, anh ấy lại đang bận trăm công nghìn việc, tranh thủ thời gian giao cho tôi một số việc thôi, anh ấy cũng hỏi tôi về mợ chủ, nhưng mà tôi quên mất, thật ngại quá!".

Doãn Cẩn cảm thấy mình sắp không thể nói dối được nữa rồi.

"Là vậy à, anh ấy không sao thì tốt rồi.


“Vâng, không sao, không sao” Doãn Cẩn sợ hãi toát mồ hôi lạnh.

Đúng lúc này, đột nhiên có người đi tới, Tô Lạc Ly lập tức xoay người sang một bên.


"Thư ký Doãn! Lần trước vào ngày mười lăm tháng Giêng, chúng ta đánh bài, anh thua rồi, còn nói là sẽ mời chúng tôi ăn cơm nhưng chưa mời! Ý gì đây hả?" 
Người tới là một nhân viên của tập đoàn Dark Reign, Vỗ vai Doãn Cẩn.

Nghe vậy, Tô Lạc Ly có chút nghi hoặc.

Cô nhớ Ôn Khanh Mộ nói rằng ngày mười lăm tháng Giêng anh phải tăng ca cơ mà.

"Tôi còn chạy được à? Sếp Ôn không có ở đây, bây giờ tôi đang rất bận, hôm khác đi.

".



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện