Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Đừng Trách Tôi Vô Nghĩa!


trước sau



Khi Tô Lạc Ly nhìn thấy những thứ này liền giận run người! 
Người khác có thể công kích cô như thế nào cũng được, nhưng tuyệt đối không thể công kích Tô Kiềm Mặc! 
"Ban đầu mọi người chỉ bất mãn với Tô Lạc Ly thôi, chỉ một lúc mà đã nâng lên tận váy của cô rồi, có thể thấy là có người cố ý làm.

Tô Lạc Ly lập tức gọi cho Tô Nhược Vân.

Tô Nhược Vân thuê thủy quân cũng không phải một hai lần.


"Tô Nhược Vân, cô đủ rồi! Cô mua thủy quân nói tôi thế nào cũng được, nhưng cô tuyệt đối không được-! ” 
"Không được cái gì? Cô nói đến em trai cô đúng không? Ha ha, tôi thích nhằm vào điểm yếu của người khác đấy, sao hả?" Tiếng cười lớn của Tô Nhược Vân truyền qua điện thoại.

"Cô không cảm thấy mình rất bỉ ổi sao? Dù nói thế nào, Kiêm Mặc cũng coi như là em trai của cô! Chuyện lần trước tôi đã không tính toán với cô rồi, không ngờ cô lại cứ hết lần này đến lần khác!" 
"Tô Lạc Ly, chuyện xảy ra lần trước là cô ngu ngốc thôi, ai bảo cô không so đo chứ? Bây giờ cô muốn so đo thì cũng không còn cơ hội nữa rồi.

Không ai tin những gì cô nói là sự thật, bây giờ thì tất cả mọi người đều biết chuyện ở đám cưới là cô có lỗi với tôi! Ha ha ha!" 
Tô Nhược Vân ngạo nghễ cười lớn.

Một ngôi

sao từ thiện đã hoàn toàn tẩy trắng cho cô ta rồi.

"Cô-! ” 
"Nửa đêm nửa hôm rồi, tôi còn muốn cùng anh Dịch của tôi cùng trải đêm xuân, không nói chuyện với cô nữa, ngủ ngon, chị gái yêu quý của tôi.



Nói xong, Tô Nhược Vân liền cúp máy.

Tô Lạc Ly tức giận đến mức ném điện thoại sang một bên.

"Được, nếu như cô đã vô tình thì đừng trách tôi vô nghĩa!" 
Vốn dĩ cô không muốn làm lớn chuyện này, nhưng giờ cuối cùng cô cũng nhận ra rằng không làm lớn thì không được.

Tô Kiềm Mặc sẽ nhanh chóng bị bại lộ trên Weibo thôi.

Tô Lạc Ly kéo chắn, nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ.

Phải một lúc lâu sau cô mới thực sự chìm vào giấc ngủ.


Nửa đêm, đột nhiên một cơ thể lạnh toát ôm cô vào lòng.

Tô Lạc Ly đột nhiên tỉnh dậy.

"Ai?!" 
"Vớ vẩn, ngoài anh thì còn có thể là ai?" 
Giọng nói kiêu ngạo không coi ai ra gì này lọt vào tai Tô Lạc Ly.

Mặc dù còn đang nửa mơ nửa tỉnh, nhưng Tô Lạc Ly vẫn nghe ra giọng nói này.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện