Lúc này Mục Chỉ Huyên mới nhận ra rằng điều bà vô tình nói ra ngày hôm đó tàn nhẫn như thế nào đối với Ôn Hạo.
"Huyên Huyên, là anh có lỗi với em, nếu như lúc đó anh kịp thời thu tay thì có lẽ em đã sống một đời bình yên rồi, mà bây giờ, em chỉ có thể "
Ôn Hạo vốn cho rằng đây là kết cục tốt nhất.
Mục Chỉ Huyên biến thành ma cà rồng, cũng giống như ông ấy trẻ mãi không già, họ có thể ở bên nhau mãi mãi, là mãi mãi theo đúng nghĩa.
Nhưng cho đến ngày Mục Chỉ Huyên nói những lời đó, ông ấy mới nhận ra rằng mọi thứ chỉ là do ông ấy đơn phương tình nguyện.
"Những gì em nói ngày hôm đó hơi nặng nề, em xin lỗi anh.
"
"Không, người nên xin lỗi là anh, Huyện Huyên, anh không nên biến đổi em thành ma cà rồng.
"
Mục Chỉ Huyên che miệng Ôn Hạo.
"Đừng nói nữa, chỉ cần có thể ở bên cạnh anh, em là gì cũng không quan trọng.
Em chỉ cảm thấy thật không công bằng đối với con trai của chúng ta.
"
Ôn Hạo thở dài.
"Anh không cảm thấy Tiểu Mộ là người đáng thương nhất trên thế giới sao? Thằng bé không phải là ma cà rồng, cũng không phải là con người, dù ở cùng ma cà rồng hay con người thì thằng bé cũng sẽ không hạnh phúc.
Cuộc đời của thằng bé không có