"Bọn anh chẳng muốn làm gì cả, chỉ muốn em chơi đùa với mấy người bọn anh thôi! Ha ha ha..."
Một gã đàn ông nhỏ bé miệng nhọn, tại khỉ phía sau nói.
"Tôi sẽ báo cảnh sát!"
Mục Nhất Hân lập tức cầm lấy điện thoại di động của mình, kết quả lại bị người ta cướp mất!
"Anh làm gì vậy? Trả lại cho tôi!"
Người đàn ông cường tráng kia ném luôn
điện thoại của Mục Nhất Hân xuống đất, dùng chân đạp mạnh lên.
Màn hình điện thoại của cô ấy lập tức bị vỡ.
"Tôi nói cho các anh biết, ở đây là trường học đấy, các anh đừng làm bừa!" Mục Nhất Hân mất điện thoại nên không có cách nào liên hệ với bên ngoài, cô ấy bắt đầu thấy sợ roi.
"Bọn anh chính là tới trường học để tìm các sinh viên như em đấy! Em gái đến đây nào, cho anh hôn một cái, để anh nếm thử xem miệng em ngọt thế nào!"
Gã đàn ông nhỏ bé lập tức tới gần.
"A...!đừng động vào tôi! Tôi gọi người đấy!"
"Em cứ gọi đi, trong tầng này chẳng có ai, em có là rách cổ họng cũng vô dụng thôi!"
Người đàn ông cường tráng kéo áo của Mục Nhất Hân, áo cô lập tức bị xé rách, lộ ra áo lót màu hồng.
Mục Nhất Hân vội vàng dùng tay che trước ngực mình.
"Ồ, áo lót màu hồng à? Nhìn qua đúng là trắng trẻo mềm mại đấy! Anh không nhịn được cũng muốn thử một cái!"
"Tao cũng sắp chảy nước miếng rồi!" Mấy người đàn ông anh một cầu tôi một lời, khỏi phải nói cũng biết là những lời bẩn thỉu thế nào.
"Có ai không? Có ai không? Cứu