Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Sống Vì Bản Thân Mình


trước sau



“Mời theo tôi.

” 
Lý Hoa dẫn Giản Ngọc đi thẳng lên lầu.

Giản Ngọc nhìn Ôn Khanh Mộ cũng không nói gì, chỉ đi theo Lê Hoa.

cửa phòng được mở ra, trong phòng tối om.


Tô Lạc Ly ngồi trên giường không nói một lời như thể linh hồn của cô đã bị lấy mất.

“Mợ chủ, mợ chủ, có khách đến gặp mờ” Lê 
Hoa gọi mấy lần cũng không thấy Tô Lạc Ly có phản ứng gì.

Giản Ngọc gật đầu với Lệ Hoa rồi bước vào, Lê Hoa ra khỏi phòng.

"Cục cưng, anh đến thăm em đây, nhưng tiếc là lần này anh không mang hoa hồng đến cho em được, em biết đấy, vị kia của em ấy à, cho dù anh có mang đến thì anh ta cũng sẽ vứt đi thôi.


Giản Ngọc cố gắng làm cho giọng nói của mình nghe có vẻ hài hước.

Nhưng Tô Lạc Ly vẫn bất động.

"Cục cưng, em cứ tiếp tục như vậy thì không được đâu, Kiêm Mặc đã chết rồi, em cử chìm đắm trong sự đau khổ vì cái chết của cậu ấy sẽ không công bằng với những người còn sống đang yêu thương em.



Tô Lạc Ly vẫn thờ ơ.

"Em vẫn luôn sống vì cậu ấy, từ bây giờ trở 
đi em nên sống vì bản thân mình, làm những chuyện em muốn làm, đã nghe thấy chưa?" 
Lúc này Tô Lạc Ly mới từ từ chuyển sang nhìn Giản Ngọc.

"Sống vì bản thân mình?" 
"Đúng vậy, sống vì bản thân em, không cần phải

nghĩ đến Kiêm Mặc nữa.

Đối với Kiếm Mặc mà nói, cậu ấy không thể chạy nhảy, không có một trái tim khỏe mạnh, bây giờ đi rồi cũng là một loại giải thoát" 
"Anh Ngọc, chỉ cần em nhắm mắt là dường như có thể nhìn thấy khuôn mặt của thằng bé, thằng bé đang cười với em.


"Không, em nhìn nhầm rồi, cậu ấy đang khóc với em, bởi vì nhìn thấy bộ dạng này của em, nên cậu ấy rất đau lòng!" 
“Thật sao?” Tô Lạc Ly ôm đầu gối của mình.


"Cục cưng, em phải phấn chấn lên, cậu ấy đang ở trên trời dõi theo em đấy.


Mặc dù ánh mắt của Tô Lạc Ly vẫn còn hơi ngơ ngác, nhưng cuối cùng cũng có một chút hy vọng.

Một lúc sau, Lê Hoa đến gõ cửa.

"Anh Giản, cậu chủ nói rằng cũng đã đến giờ rồi, mợ chủ cần được nghỉ ngơi" 
Giản Ngọc không nhịn được mỉm cười, "Anh biết ngay là người đàn ông này không hào phóng như vậy, quả nhiên là có giới hạn.

thời gian, cô đi báo với anh ta, tôi sẽ xuống ngay thôi.

".



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện