Tô Lạc Ly cười ngọt ngào, hạnh phúc thiếp đi trong ngực Ôn Khanh Mộ.
Tô Lạc Ly vào đoàn phim bắt đầu quay phim, công việc của Ôn Khanh Mộ cũng càng thêm bận rộn.
Tuy Tô Lạc Ly nói khoảng cách rất gần, có thời gian sẽ trở về, nhưng vừa vào đoàn phim, cô giống như ngôi sao nữ có khối lượng công việc khổng lồ, tiến hành quay phim với tốc độ khẩn trương, với hy vọng phim của mình có thể lên sóng cùng lúc với phim của Tô Nhược Vân.
Bộ phim “Duy Nương” này cũng là phim dài tập, cho nên tiến độ quay phim vô cùng khẩn trương.
Quay suốt hơn một tháng, lúc này Tô Lạc Ly mới có thời gian nghỉ ngơi, vì đã hơn một tháng không gặp Ôn Khanh Mộ nên cô vội vàng tức tốc trở về.
Bởi vì tối qua xong việc khá muộn nên sáng hôm sau cô mới về nhà, vừa vào nhà Lê Hoa đã hỏi cô: "Mợ chủ, có phải mợ cãi nhau với cậu chủ không?"
Tô Lạc Ly cảm thấy câu hỏi này vô cùng kỳ lạ, tuy một tháng nay cô không liên lạc nhiều với Ôn Khanh Mộ, nhưng nói là cãi nhau thì quả thực không có.
Bởi vì quay phim với tiến độ khá khẩn trương nên cô và Ôn Khanh Mộ thường xuyên liên lạc qua Wechat.
"Không, sao cô tự dưng hỏi như vậy?"
Lê Hoa gãi đầu với vẻ tò mò, "Không thật sao ạ?"
"Không thật.
"
"Nhưng dạo này tôi cảm thấy hình như cậu chủ không vui, không phải không vui mà cực kỳ không vui, trong hơn một tháng cô đi, tôi không nhìn thấy cậu ấy cười bao giờ!