Ôn Khanh Mộ cởi một cúc áo, kéo cổ áo của mình ra, một dấu hôn to đùng in trên cổ anh, muốn mập mờ bao nhiêu thì mập mờ bấy nhiêu.
Điều này cũng cho thấy đêm qua anh và Tô Lạc Ly nhiệt tình trên giường đến mức nào.
Giản Ngọc chỉ cảm thấy người đàn ông này quả ấu trĩ.
"Dạo này anh làm việc khá ổn, mới có mấy ngày mà mọi người đã rất tin phục anh rồi, tiếp tục cố gắng nhé"
"Vâng, sếp Ôn!" Giản Ngọc nhếch môi đứng dậy, "Không có việc gì nữa thì tôi đi đây."
"Khoan đã, chuyện tôi bảo anh bịa gần đây anh đã bịa xong chưa vậy?"
"Chẳng phải anh nói người phụ nữ của anh chỉ tin anh sao? Vậy anh tự bịa là được, cần gì tôi bịa chứ?"
"Anh..
Giản Ngọc, đừng quên chuyện anh hứa với tôi lúc đầu!"
"Yên tâm đi, đến lúc đó tôi nhất định sẽ cho anh câu trả lời hài lòng." Giản Ngọc bỏ lại câu này rồi vênh mặt rời đi.
Yên tâm ư?
Anh sao mà yên tâm được.
Lúc chiều, Ôn Khanh Mộ nghỉ ngơi một lúc, nằm trong phòng nghỉ lướt tin tức.
"Đã giành được hai chiếc cúp Ảnh hậu, liệu Tô Lạc Ly có thể thực hiện được Grand Slam hay không?"
Tiêu đề tin này đập ngay vào mắt, nhìn thấy tên của Tô Lạc Ly, Ôn Khanh Mộ lập tức ấn.
vào.
Thì ra lại đến lễ trao giải Kim Lang mỗi năm một lần, giải Kim Lang đã