Quan hệ giữa Diêm Tịnh và Hồ Hạ với Tô Vũ Đồng bình thường không được tốt cho lắm, nghe được phân công, bọn họ lập tức cùng người của mình đi tới.
Phía bên kia, Cố Triều Tịch đã biết hết tất cả, nhưng vì mẹ mình, anh ta không ngang nhiên điều tra được mà phải để Tiểu Hạ hành động bí mật.
Mặc dù Cố Triều Tịch đã hành động cực kỳ bí mật nhưng vẫn không thể thoát khỏi người bí mật theo dõi của bà Cố.
Cùng ngày hôm đó, bà ta đã chi tiền mua chuộc một người phụ nữ bị tình nghi đang bị giam dữ cùng chỗ với Tô Vũ Đồng tên là Vương Tiểu Thái.
Vương Tiểu Thái rất hài lòng với mức giá mà bà Cố đưa ra, mặc dù Tô Vũ Đồng bị giam giữ một mình trong phòng giam nhưng cô ta vẫn luôn tìm cơ hội để ra tay, đêm hôm đó khi cùng nhau tắm rửa, cô ta đã tiếp cận Tô Vũ Đồng.
Ở trại tạm giam có quy định thời gian tắm rửa chỉ trong vòng mười lăm phút, nên mọi người ở đây đều phải tận dụng thời gian này sao cho hiệu quả, không ai để ý Vương Tiểu Thái ở sau lưng Tô Vũ Đồng, dĩ nhiên, chính Tô Vũ Đồng cũng không để ý rửa, cô cúi người gội đầu.
Thấy cô không hề phòng bị Vương Tiểu Thái bất ngờ đá Tô Vũ Đồng một cái, cô đứng không vững ngã lăn ra đất.
Tô Vũ Đồng bị ngã, tóc vẫn chưa gội xong vướng vào mắt, cơn đau buốt khiến cô không thể mở được mắt ra, cô cắn răng chịu đựng.
Tô Vũ Đồng định đứng dậy nhưng sàn nhà tắm trơn trượt, trong tay cô còn có dầu gội, hai tay chống xuống sàn nhà, cô không những không đứng dậy được mà còn bị trượt chân ngã.
Vương Tiểu Thái nhìn thấy cơ hội lập tức tay đấm chân đá cô.
Cô ta muốn nhân lúc Tô Vũ Đồng không thể nhìn rõ, dạy cho cô một bài học, vậy là hoàn thành nhiệm vụ mà bà Cô giao cho.
Hầu hết những người trong trại tạm giam đều là những người phạm tội, bọn họ lo cho bản thân còn chưa xong, đương nhiên sẽ không đi lo chuyện bao đồng, bọn họ sẽ coi như chưa thấy gì, cứ thế tắm rửa rồi rời đi.
Tô Vũ Đồng không mở mắt được, tức giận ôm lấy chân của Vương Tiểu Thái kéo thật mạnh, Vương Tiểu Thái bị cô kéo ngã nhào xuống sàn phòng tắm.
Cô ngồi lên người cô ta ngay lập tức, hung hăng túm tóc của cô ta hỏi: “Nói, ai đã sai khiến cô đến hãm hại tôi!”
Cô vào nơi này nhiều ngày như vậy chưa từng khiêu khích ai, cho nên người phụ nữ này đột nhiên ra tay, cô có thể đoán ra ngay là có người đã sai cô ta làm như vậy, nói không chừng đó chính là người hãm hại mình.
“Không ai sai khiến cả, chỉ là tôi không vừa mắt cái loại gái điếm một chân đạp hai thuyền như cô thôi.”
Cô ta tuyệt đối sẽ không khai bà Cố ra.
Có thể bắt tay với một người tai to mặt lớn như vậy không đơn giản, cô ta cũng không muốn tự gây rắc rối cho mình.
“Thật sao? Cô vẫn còn cứng miệng quá nhỉ! Để tôi xem cô có nói hay không!”
Tô Vũ Đồng bị đánh vô cớ, lại còn bị mắng chửi thậm tệ, trong lòng vô cùng tức giận, túm lấy tóc Vương Tiểu Thái đập đầu cô ta xuống đất.
Vì cô ta đánh cô trước tiên nên cô nhất định sẽ không nương tay đâu!
‘Bộp’
Đầu Vương Tiểu Thái đập xuống sàn một cái thật mạnh, cô ta đau đớn nghiến răng nghiến lợi, ra vẻ dữ tợn, dùng hết sức phản công, đè Tô Vũ Đồng xuống, đưa tay bóp cổ Tô Vũ Đồng “Đồ gái điếm khốn nạn, cô còn dám đánh trả sao, xem tôi có bóp chết cô không!”
Tô Vũ Đồng bị bóp cổ, phần họng cảm thấy đau nhức, đưa tay muốn bóp cổ cô ta nhưng không thể với tới được vì quá xa nên chỉ có thể đánh vào tay cô ta một cách tuyệt vọng.
“A!”
Tay Vương Tiểu Thái bị móng tay cô cào rách ra, đau đớn hét lên, ánh mắt dữ tợn càng thêm phần độc ác lập tức cầm lấy chiếc bàn chải nhựa to dùng để lau nhà tắm đánh vào đầu Tô Vũ Đồng.
Cô ta dùng chiếc bàn chải đánh thêm một cái, Tô Vũ Đồng bị cô ta đánh bất tỉnh, thấy trán của Tô Vũ Đồng chảy máu, Vương Tiểu Thái lập tức vứt chiếc bàn chải đi, đứng dậy chạy đi.
Tô Vũ Đồng nằm một mình trên sàn nhà tắm lạnh lẽo một lúc lâu, cho đến khi cô được nữ bảo vệ phát hiện và đưa đến bệnh viện.
Cung Thiếu Dương đã bị sốc khi nhìn thấy Tô Vũ Đồng bị đưa đến bệnh viện, trên mặt còn có máu, ngay lập tức gọi cho Mộ Diệc Thần để thông báo cho anh.
Khi nhận được tin tức, Mộ Diệc Thần đã nhanh chóng đến bệnh viện Dung