Mạn Giai Khuynh thì chỉ có một lo lắng... cũng may Dục Ưu Hành đi công tác chứ nếu không sẽ nổi cơn ghen tanh bành.
Dục Ưu Hành.
Dục Ưu Hành.
Như nhớ lại chuyện gì, hai mắt của Mạn Giai Khuynh sáng rỡ.
Với tính cách nghịch ngợm của Mạn Giai Khuynh, cô không nhịn được suy nghĩ.
Bây giờ Dục Ưu Hành đi công tác, hẳn là ngày mai mới trở về, Tiêu Hỷ Nhi lại đang buồn, vậy....
Đi bar giải tỏa một chút sẽ không thành vấn đề gì phải không????.
Không ai nói thì Dục Ưu Hành sẽ không biết đâu.
\( t.giả: chưa chắc nha cô nương, trời ơi~ những đứa con của ta đều suy nghĩ đơn giản như thế à\)\).
Mạn Giai Khuynh chắc chắn là vậy, vì thế đợi đến tối, cô liền túm Tiêu Hỷ Nhi lại nói ra ý định của mình.
Cả ngày nay Tiêu Hỷ Nhi rơi trong mù mịt, nhịn đến nổi sắp nổ tung, vừa nghe Mạn Giai Khuynh đề nghị liền lập tức đồng ý.
Bar?... cô chưa bao giờ đi đâu, cũng rất tò mò.
Cô muốn giải tỏa, mà rượu lại là một sự giải quyết tốt.
Nhưng mà, Tiêu Hỷ Nhi sực nhớ ra Mạn Giai Khuynh đã có chồng, cô liền e ngại.
Dục Ưu Hành mà biết.... trời ơi, hậu quả không biết sẽ như thế nào đâu.
Phải rồi, Tiêu Hỷ Nhi cũng không biết, Tiêu Á Ký mà biết cũng không biết sẽ như thế nào đâu.
Mạn Giai Khuynh liền xuề xòa:" yên tâm đi, Dục Ưu Hành đi công tác mai mới trở về, không có ai biết chúng ta đi bar đâu ".
Cô cũng muốn đi bar, lâu lắm rồi cô chưa đi đến đó, cô còn nhớ lần cuối cô vào đó là lúc còn ở kiếp trước.
Bị Mạn Giai Khuynh tẩy não liền chấp nhận đề nghị hấp dẫn này.
Một giờ sau, hai người liền đến bar.
Mạn Giai Khuynh đơn giản mang tâm lý tò mò đến chơi, hai người không biết gọi cái gì, đành nhờ bartender đang tán gẫu với mình giới thiệu vài loại rượu, Mạn Giai Khuynh chỉ gọi một ly rượu nhẹ rồi ngồi nhấm nháp, Tiêu Hỷ Nhi thì ngược lại, mang theo tâm tư thất tình mà gọi tên toàn mấy loại rượu mạnh.
\( bartender: là nhân viên pha chế rượu ở quầy bar \).
Mạn Giai Khuynh đột nhiên hối hận, có khuyên cũng khuyên không được Tiêu Hỷ Nhi, dành cưỡng chế chỉ cho Tiêu Hỷ Nhi uống một ly.
Tiêu Hỷ Nhi bất đắc dĩ đồng ý.
Thức uống của Mạn Giai Khuynh là rượu nhẹ, có pha nước trái cây đa phần nhiều hơn rượu nên cũng dễ uống, Tiêu Hỷ Nhi lúc trước cũng chỉ uống rượu mơ mẹ Tiêu ủ, cũng chưa từng uống qua mấy thứ này, cô lần này lại gọi rượu mạnh, mùi cồn the cay độc thẳng vào mũi làm cho cô bị sặc.
Nhưng do buồn bã, Tiêu Hỷ Nhi cố gắng uống sạch, Mạn Giai Khuynh thấy cô nốc rượu liên tục, uống rồi lại ho khan, thì ngăn lại, bảo bartender làm một ly khác giống hệt cô cho Tiêu Hỷ Nhi.
" thật là... cậu có buồn thì cũng không nên uống như thế chứ ".
Tiếng nhạc sập sình ừ cả tai làm cho Tiêu Hỷ Nhi chỉ nghe loáng thoáng Mạn Giai Khuynh lầm bầm, cũng không biết lầm bầm về cái gì.
Lúc này có người đến gần hai cô.
" Tiêu Hỷ Nhi, có phải là em không?, trùng hợp quá, chúng ta lại gặp nhau ".
Tiêu Hỷ Nhi nhìn người đó, sực nhớ hóa ra là người hai hôm trước tặng hoa cho cô nhưng cô gửi trả lại, tên là Văn Dương, cũng vì tính đào hoa của hắn, Cô càng không thích, cô biết hắn chỉ đơn giản là muốn chinh phục cô, bởi vì cô không như những người con gái khác, sa ngã vào lời ngon tiếng ngọt của Văn Dương.
Tiêu Hỷ Nhi gật đầu:" đàn anh, rất vui lại gặp anh".
Mạn Giai Khuynh im lặng không lên Tiếng, lại nghe thấy Tiêu Hỷ Nhi gọi là đàn anh thì biết người này là bạn học của Tiêu Hỷ Nhi.
" thật trùng hợp, hai em muốn uống gì, anh mời ".
Văn Dương nhìn cô, trong mắt hơi lóe một chút âm mưu.
" cảm ơn, nhưng chúng em gọi món rồi "
Tiêu Hỷ Nhi uyển chuyển từ chối.
Văn Dương lại không muốn bỏ qua:" này này, ít nhất cho anh bày tốt chút lòng thành của mình đi, đừng từ chối anh ".
Hắn nói rồi, không đợi cô lên tiếng, quay sang phục vụ:" cho vị mỹ nữ này hai ly B52 ".
Bartender im lặng làm theo, nhưng trong lòng thầm nghĩ, lại không nhịn được nói ra:" thưa Văn Tiên sinh, lúc nãy hai cô ấy chỉ uống một chút rượu nhẹ, tửu lượng không được tốt, tôi e là B52 này....".
Văn Dương đang có âm mưu, sao có thể đổi ý, liền không khách khí nói:" không Sao, chỉ hai ly thôi, môiz người một ly không hề hấn gì".
Bartender lại ấp úng nhưng khách đã nói như thế, cũng đành làm theo mà pha hai ly B52.
\( ta có từng học một lớp học pha chế rượu, đã từng uống qua B52, tuy nhỏ nhỏ nhưng có võ nha, người bình thường uống một ly là đã trời đất không thể phân biệt được rồi, nó là rượu mạnh\).
\( B52: thành phần gồm 3 tầng, kalua, baley, contrau, khi đổ rượu thì đổ mỗi loại một tầng, người ta dùng muỗng nhỏ, khi chế sẽ cẩn thận rót nhè nhẹ theo cán muỗng xuống để rượu không bị pha chung với nhau, trước khi uống sẽ bật lửa cho cháy trên miệng ly và dùng ống hút để uống, lúc uống sẽ hút một hơi sạch ly.
Ai tò mò thì tìm bác google nhé\).
Cuộc nói chuyện chỉ có Văn Dương và Bartender nghe rõ, bởi vì tiếng nhạc cứ lấn át vào màn nhĩ nên cô không nghe thấy gì.
Lúc này di động của Mạn Giai Khuynh bất ngơ đổ chuông, Mạn Giai Khuynh liền nói muốn đi tolet nhận điện thoại, Tiêu Hỷ Nhi cũng thấy nếu bây giờ Mạn Giai Khuynh đi mất, một mình cô ở đây, cô không muốn phải ở chung với Văn Dương nên cũng đi theo.
Mạn Giai Khuynh nhìn màn hình di động mà lo lắng, vừa đến nơi tĩnh lặng liền nghe máy, Tiêu Hỷ Nhi nhìn thấy Mạn Giai Khuynh