Trần Tử Huyên chính mắt nhìn thấy mẹ kế cặp kè với người đàn ông khác, vậy mà mọi người đều làm ngơ, còn dặn cô đừng có nhắc đến trước mặt cha cô.
“Nói cái gì mà muốn quay phim, phải cọ xát, chim chuột với những tiểu thịt tươi kia.
Hơn nữa dì nhỏ của mình còn nói đừng giận cha mình, mình cũng không biết bọn họ có cái logic gì, trên đầu đã có một đồng cỏ xanh lớn, vậy mà còn không quan tâm.”
Trần Tử Huyên ở lại thành phố Thành phố C một tuần, vốn dĩ cô nghĩ rằng Chu Tiểu Duy nhất định sẽ về thành phố A, không ngờ hôm nay hẹn cô ấy, cô ấy vẫn còn ở Thành phố C, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Chu Tiểu Duy, có vẻ như dạo này cô ấy sống rất tốt.
Gặp được bạn thân, lập tức than thở.
Hình như gần đây Chu Tiểu Duy sống rất hạnh phúc, hai má đều đỏ hồng, nghe thấy những lời than thở này cũng thấy rất ngạc nhiên.
“Cha cậu thật sự không để ý sao?”
“Thật ra thân phận của Trương Tiểu Vi có chút không hợp với giới giải trí, lúc mới bắt đầu cha mình đã đồng ý cho cô ta phát triển trong giới giải trí là có chút không bình thường rồi.”
Sắc mặt Trần Tử Huyên trầm lại: “Bản lĩnh của Trương Tiểu Vi cao, dỗ dành người nhà họ Trần khiến bọn họ rất vui vẻ, cha mình để cô ta phát triển sự nghiệp của mình.”
“Phát triển sự nghiệp?” Chu Tiểu Duy vẫn cảm thấy có chút kỳ quái, nghĩ một chút rồi hỏi ngược lại cô: “Hình như mình có nhớ mẹ cậu là nghệ sĩ dương cầm, cậu từng nói, cha cậu không đồng ý để mẹ cậu đi biểu diễn mà?”
“Đúng vậy, quá không công bằng rồi!”
Trần Tử Huyên lập tức tức giận: “Trương Tiểu Vi có thể tùy ý phát triển sự nghiệp của mình, mẹ tớ lúc vừa mới kết hôn bị yêu cầu không được như thế này, không được như thế kia, đây là cách đối xử khác biệt của đàn ông đối với vợ và nhân tình, hừ!”
Chu Tiểu Duy thấy cô tức giận như vậy, đột nhiên cười ra tiếng.
“Thật ra mình không có ý này.” Cô ấy cảm thấy mình rất khó câu thông chuyện tình cảm cho Trần Tử Huyên biết.
“Theo lý mà nói, mẹ cậu là cô chủ lớn nhà họ Cố, hơn nữa mình cũng đã nhìn thấy ảnh của mẹ cậu, thật sự rất xinh đẹp rất có khí chất.
Lúc đó cha cậu kết hôn với mẹ cậu là leo cao rồi, vậy mà ông ta còn hạn chế công việc của mẹ cậu?”
Mẹ Trần Tử Huyên là Cố Như Tình, năm đó là một nghệ sĩ dương cầm rất nổi tiếng, ngoại hình và dáng vẻ đều tao nhã tuyệt trần, là một người đẹp rất có tầm ảnh hưởng trong nước.
Có vô số người theo đuổi, cuối cùng gả cho một tên nghèo, hơn nữa cũng không có lộ mặt nữa, khiến rất nhiều người thương tiếc.
“Mẹ mình mù mắt gả cho nhầm người.” Nhắc đến chuyện trước đây, Trần Tử Huyên cũng đã không còn nhiều oán hận lắm, chỉ than thở: “Hơn nữa ông ngoại mình cũng thường xuyên ủng hộ giúp đỡ cha mình, mình không biết tại sao lại biến thành như thế này nữa.”
Cách nghĩ của Chu Tiểu Duy rõ ràng khác với Trần Tử Huyên: “Năm đó cha cậu lấy mẹ cậu chắc phải chịu nhiều áp lực lắm nhỉ?”
“Không biết.”
Trần Tử Huyên đột nhiên phát hiện, cô thật sự không hiểu mấy việc xưa của nhà mình lắm, hồi bé bọn họ chưa bao giờ cãi nhau trước mặt cô, hơn nữa ông ngoại thích đưa cô về nhà họ Cố sống, cô không biết chuyện của cha mẹ mình.
Cô có chút khó chịu: “Không quan tâm nữa, dì nhỏ cũng bảo mình không được xen vào.”
Chu Tiểu Duy thấy biểu tình chán nản của cô, cũng không hỏi nữa.
Bệnh tình của Trần Võ Quyền cũng đã ổn định, bác sĩ nói rằng nằm viện hai ngày nữa là có thể xuất viện được rồi, gần đầy Trần Tử Huyên đang suy nghĩ về chuyện của mình ở A.
“Tiểu Chu, cậu còn ở bên này bao lâu nữa?”
Cô muốn hẹn Chu Tiểu Duy cũng về thành phố A, kết quả Chu Tiểu Duy bị cô hỏi có chút chột dạ: “Có lẽ qua hai ngày nữa.”
Đúng lúc bên tay phải có một quầy bán trà sữa, Chu Tiểu Duy lập tức chạy đến gọi hai cốc, nhất thời Trần Tử Huyên cũng cảm thấy cô ấy đang có điều gì đó giấu mình.
“Tiểu Chu, rốt cuộc mấy ngày nay cậu ở với ai, cậu có việc gì ở Thành phố C vậy?”
Chu Tiểu Duy đưa cho cô một cốc trà sữa vị nguyên bản, trên tay cũng cầm một cốc, chột dạ cúi đầu uống một hớp, hàm hồ thú nhận: “Thật ra mình đi cùng người khác đến đây.”
Trần Tử Huyên nhíu mày: “Đàn ông sao?”
Chu Tiểu Duy căng thẳng lắp bắp: “Thật ra, thật ra lúc mới bắt đầu chỉ là hiểu nhầm, mình cũng không biết tại sao lại biến thành như thế này.” Gian tình bị phát hiện rồi.
“Trần Tử Huyên?”
Trong quán trà sữa có một người phụ nữ trung niên ngạc nhiên gọi một tiếng, cắt ngang cuộc đối thoại của bọn họ.
Trần Tử Huyên quay đầu lại nhìn, lúc này mới chú ý nhận ra là người quen.
“Thím Trương, sao thím lại chuyển đến đây bán hàng vậy?”
Trần Tử Huyên tạm thời bỏ qua cho Chu Tiểu Duy, bước tới chào hỏi bà chủ tiệm trà sữa ở ven đường, cô trực tiếp hỏi: “Không phải thím luôn mở quán trước cổng trường sao, bên đó chắc phải buôn bán tốt hơn bên đây chứ.”
Vẻ mặt thím Trương ngại ngùng, miễn cưỡng cười, tùy ý bịa ra một cái cớ: “Kinh doanh không tốt, làm buôn bán chính là như vậy.”
“Chào thím Trương.”
Chu Tiểu Duy cũng nhận ra đây là bà chủ tiệm trà sữa ở cổng trường, lúc trước tiệm trà sữa của bà ấy làm ăn rất phát đạt, theo lý mà nói, không nên đóng cửa mới đúng.
Bọn họ cũng phát hiện ra thím Trương đã gầy hơn một năm trước rất nhiều, tiền thuê sạp hàng lưu động ở đây mặc dù rẻ, nhưng mỗi ngày phải lao động nhiều hơn, cái gì bà ấy cũng đều tự mình làm, dầm mưa dãi nắng, trong già đi hơn mấy tuổi.
Trước kia Trần Tử Huyên từng làm công việc bán thời gian ở tiệm trà sữa của thím Trương: “Cửa hàng trà sữa ở cổng trường là nhà của thím, sao lại như thế này?” Một căn nhà dân ba tầng, tầng một là cửa hàng trà sữa, tầng hai tầng ba là nơi mà người nhà thím Trương ở, Trần Tử Huyên biết rất rõ.
“Căn nhà đó đã bán rồi.” Nói đến chuyện này, gương mặt thím Trương không giấu được nỗi buồn.
Trần Tử Huyên tất nhiên nghĩ đến một người phụ nữ khác: “Có phải do Lưu Oánh Oánh tiêu sài hoang phí, cô ta bắt thím bán nhà đúng không?” Bình thường thím Trương rất tiết kiệm, ngoại trừ cô con gái minh tỉnh của bà ấy ra thật sự không còn nghĩ ra việc gì mà phải bán nhà nữa cả.
“Trần