Trần Tử Huyên xin phép công ty nghỉ một tháng.
Hôm nay là thứ hai, cô vừa trở lại công ty đã nhận được không ít ánh mắt lạnh lùng: “Cô ta nghĩ công ty này là của nhà mình sao? Cứ muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.”
“Nếu cô ta là người có tiền thì đừng đi làm nữa, chúng ta cũng không rảnh hầu hạ cô ta… Loại người chỉ biết tăng thêm phiền phức cho người khác!” Khi nhìn thấy cô, Chu Tiểu Duy lập tức xông tới, kéo cô vào phòng trà nước: “Tại sao mình nhắn tin cho cậu mà cậu lại không trả lời? Dạo này, Bùi Hạo Nhiên cứ châm chọc suốt ngày, bảo là cậu đang bận…”
“Mình tìm được Đường Duật rồi!”
Trần Tử Huyên nói đúng sự thật với cô ấy: “Cậu ấy cũng là ông chủ của công ty này.
“Cái gì?” Tiểu Duy vẫn chưa kịp phản ứng: “Đường Duật ư?” Tại sao tự nhiên lại nhắc đến tên Đường Duật, hơn nữa anh ta còn trở thành ông chủ của công ty này? Đột nhiên, một tia sáng xẹt qua trong đầu Chu Tiểu Duy, chẳng trách lúc trước công ty này lại nhận hai người các cô, hóa ra các cô thật sự đi vào bằng cửa sau, có người giúp đỡ.
“Gần đây mình vẫn không thể ngủ ngon giấc, người nhà họ Nguyễn còn tưởng là mình bị suy nhược thần kinh, mỗi ngày đều để mình uống thuốc rồi khám bác sĩ tâm lý…” Trần Tử Huyên liên tục than phiền với bạn thân của mình.
“Tại sao cậu không nói với mình? Tại sao phải đi khám bác sĩ tâm lý? Có vấn đề gì rồi?” Chu Tiểu Duy thật sự giật mình.
Cô ấy chỉ nghĩ là cô rảnh rỗi ở nhà, không ngờ trong thời gian này lại có nhiều chuyện xảy ra như vậy.
“Mình rất bình thường mà, cậu không phải lo, mình không sao cả!” Trần Tử Huyên bực mình giậm chân, vẫn tự lẩm bẩm.
Dù sao sau khi cô ném đồng tiền cổ ra ngoài phòng ngủ, cô cũng không nhìn thấy nó nữa.
Chuyện bậy bạ cứ xuất hiện hết lần này đến lần khác, làm hại cô bị người ta nghĩ là đầu óc có vấn đề.
Trần Tử Huyên cũng không muốn tìm hiểu… Tại sao chỉ có một mình cô có thế nghe thấy giọng nói kia? Giám đốc công ty cũng hoàn toàn không có một lời trách cứ cô vì chuyện xin nghỉ, còn cười cười với vẻ lấy lòng, nói với cô là công ty cũng không bận lắm, nếu trong nhà có việc gì gấp, hoàn toàn có thế xử lý trước, đây là chuyện dễ hiểu thôi, công ty luôn luôn quan tâm và thông cảm cho tất cả nhân viên.
Trần Tử Huyên lập tức trở thành đối tượng bị các đồng nghiệp thù ghét, cô rơi vào tình trạng nước sôi lửa bỏng.
Vì Trần Tử Huyên xin nghỉ một tháng không có lý do, hơn nữa còn được quản lý đối xử đặc biệt, trong lòng gái mập cũng hơi tức tối, cô ta ôm một chồng văn kiện lớn, thả trước mặt cô rồi xụ mặt: “Cô phải xem hết tất cả những kế hoạch này! Ngày mai, tổ chúng ta muốn mở cuộc họp, cần dùng đến chúng.”
“Tất cả sao?”
“Tổ trưởng nói là cô phải xem hết tất cả, công ty không nhận những người chẳng được tích sự gì, đừng kéo chân chúng tôi.” Vẻ mặt cô gái mập vẫn không hề thay đổi, cô ta chỉ chuyển lời tổ trưởng rồi xoay người rời đi.
Trần Tử Huyên lập tức nhíu mày: “Cái này… Có khi nào mấy người họ đang cố ý gây khó dễ cho mình không?”
“Cậu cứ xem mấy bản kế hoạch gần đây nhất là được rồi, cứ dựa theo ngày tháng đấy! Trước hết, mình sắp xếp cho cậu một số hạng mục.
Cậu xin phép một tháng không đến công ty, nên đã chậm trễ…” Tiểu Duy tiến đến, nói nhỏ bên tai cô: “Nếu Tổ trưởng của các cậu cằn nhằn, có nói gì với cậu thì cậu cứ coi như gió thoảng bên tai là được, đừng bao giờ cãi lại.” Nếu không sẽ càng gây thù chuốc oán.
Đã đến công ty làm việc, muốn kiếm được tiền thì phải tuân thủ quy định, nếu không thì về nhà ăn bám đi.
Chu Tiểu Duy lại nhịn không được, tò mò hỏi thêm một câu: “Nguyễn Chi Vũ thật sự đồng ý để cậu tiếp tục đi làm ở công ty này à?”
Trần Tử Huyên đã ngồi vào bàn làm việc, chuẩn bị lật xem một chồng văn kiện kia.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía cô ấy và hỏi ngược lại: “Tạo sao anh ấy lại không đồng ý để mình đi làm?”
“Đúng vậy! Chẳng phải vừa rồi cậu đã nói Đường Duật là ông chủ của công ty này à…” Chu Tiểu Duy cũng cảm thấy mình không tiện nói quá rõ ràng, đây là quan hệ giữa nam và nữ, cũng không dễ dàng xử lý, Trần Tử Huyên không thèm quan tâm, tiếp tục cúi đầu làm việc, chỉ vứt ra một câu: “Anh cả nhà họ Lê cũng là ông chủ của công ty này.” Chu Tiểu Duy lại càng buồn bực, hai chuyện này vốn không giống nhau mà.
“Ý mình là… Bùi Hạo Nhiên đã từng nói… Hình như tâm trạng Nguyễn Chi Vũ không được tốt cho lắm…” Cô ấy đã nói rất rõ ràng rồi mà! Nguyễn Chi Vũ không ghen à?
“Nguyễn Chi Vũ không sao cả!” Trần Tử Huyên nói một cách dứt khoát, ngược lại cô còn nói cho Tiểu Duy biết: “Gần đây Bùi Hạo Nhiên có một vài ý kiến đối với mình… Vì thời gian trước mình có nghi ngờ là mấy người bọn họ đã đánh Đường Duật.
Bùi Hạo Nhiên và Lê Hướng Bắc cảm thấy là mình không tin tưởng bọn họ.
Dù sao trước khi bọn họ vẫn chưa điều tra ra, không biết là ai đã đánh Đường Duật, làm cậu ấy bị thương như vậy, tạm thời mình sẽ không đến nhà họ Bùi tìm cậu, để tránh gặp phải Bùi Hạo Nhiên, như vậy sẽ rất lúng túng.”
Trên mặt Chu Tiểu Duy đầy vẻ sửng sốt.
“Mấy người họ đánh Đường Duật ư?”
Trần Tử Huyên vừa định nói: “Chắc là không phải!”, bỗng có một bóng người cao to từ phòng khách bước ra, Lê Hướng Bắc đến trước mặt hai người, sắc mặt trở nên tối tăm, anh ta cắn răng nghiến lợi, gằn từng chữ một: “Tôi đã nói là chúng tôi không đánh anh ta.”
Trần Tử Huyên cố ý không thèm phản ứng với anh ta, cô chỉ “À!” một tiếng rồi lại vùi đầu làm việc, tiếp tục xem đống văn kiện hạng mục kia.
“Trần Tử Huyên! Chẳng trách quan hệ xung quanh cô kém như vậy.” Lê Hướng Bắc nhìn thấy một chồng văn kiện lớn trước mặt cô, cũng biết là cô bị đồng nghiệp xa lánh, lập tức châm chọc cô: “… Chi Nghiên còn biết xã giao hơn cô.
Cô nên xem lại tính tình tồi tệ của mình đi!”
Nguyễn Chi Nghiên ngoan ngoãn đến công ty đi làm một tháng, bị bố trí khá nhiều công việc văn phòng, chỉ là kiểm tra xem những hợp đồng đã ký có nơi nào còn thiếu sót gì không, công việc rất nhẹ, lúc cùng các đồng nghiệp trao đổi văn kiện còn vừa nói vừa cười.
Mặc dù Nguyễn Chi Nghiên cũng không nói lời nào, nhưng cũng sẽ gật đầu với những người khác một cách lịch sự.
Trần Tử Huyên nhìn về phía Nguyễn Chi Nghiên, cô ta rất ngoan ngoãn, im lặng cúi đầu đánh máy, có vẻ như một cô bé ngây thơ trong sáng.
Không ngờ Nguyễn Chi Nghiên thật sự có thể hòa mình vào tập thể trong công ty.
“Tử Huyên! Cô thật sự đi làm ở công ty tôi à?” Một giọng nói cắt đứt ánh nhìn của cô, toàn thân Lê Kỳ Phong đã thay một bộ đồ Tây đen, giày da đen, vừa giỏi giang vừa đẹp trai, giọng nói vừa tự nhiên vừa hiền hòa.
Lê Kỳ Phong nở một nụ cười, trêu ghẹo cô: “Công ty nhận cô đúng là nhận được một con mèo may mắn!”
“Anh Lê!” Trần Tử Huyên cũng quá quen Lê Kỳ Phong, nhưng đối phương tự nhận mình như một người anh cả, cô cũng chỉ biết lắng nghe.
Trần Tử Huyên cũng không phải là một người phụ nữ tự khó xử, cô mở miệng hỏi một cách trực tiếp: “Anh Lê! Anh đã nhớ lại những chuyện lúc trước chưa?”
“Vẫn chưa!” Lê Kỳ Phong nói đúng sự thật với cô.
Anh ta vỗ vỗ lên bờ vai cô: “Nhưng tôi có cảm giác, lúc trước Đường Duật đã giúp đỡ tôi.
Hình như tôi còn giữ được cái mạng nhỏ của mình, cũng là nhờ anh ta đã cố gắng cứu vãn.”
Trần Tử Huyên cũng thật sự không ngờ là Lê Kỳ Phong lại nói như vậy: “Thật à?”
“Anh cả, anh đừng dỗ dành cô ta.
Rõ ràng là Đường Duật tìm anh, nhờ anh giúp đỡ, tại sao lại là anh ta giúp đỡ anh chứ?” Lê Hướng Bắc nghe không nổi nữa, lập tức nhảy ra bác bỏ.
Lê Kỳ Phong quay đầu, lạnh lùng trừng em trai mình: “Em im miệng cho anh!” Thân là anh cả, khí thế của Lê Kỳ Phong hơn xa, có thể trực tiếp đè bẹp mấy đứa em trai mình, Lê Hướng Bắc thường bị anh ta dạy dỗ.
Lê Hướng Bắc cũng rất biết điều, cũng không tiếp tục nói nhiều, chỉ dám nhỏ giọng than phiền: “Tôi thật sự không hiểu được, tại sao các người cứ thiên vị Đường Duật như vậy chứ? Anh ta cũng đâu phải là loại người tốt lành gì!”
Lê Kỳ Phong dặn dò Giám đốc công ty, tối nay anh ta mời tất cả nhân viên trong công ty dùng bữa, chúc mừng anh ta – Ông chủ không xứng chức của họ đã về công ty sau một thời gian dài như vậy.
Ông chủ mời cơm, tất nhiên tất cả mọi người đều vui mừng, cũng ít ý kiến riêng về Trần Tử Huyên hơn một chút.
Trong phòng làm việc, mọi người đều vừa nói vừa cười vừa bận rộn làm việc.
“Đường Duật chăm sóc công ty rất tốt, mọi chuyện đều được xử lý rõ ràng.” Lê Kỳ Phong dạo một vòng trong công ty, anh ta phát hiện bàn ghế đã được đổi mới, cả máy pha cà phê trong phòng trà nước cũng được thay đổi.
Công ty chuyển thua thành thắng, gần đây lợi nhuận cũng rất tốt.
Thật ra anh ta cũng biết, công ty của anh ta xuất hiện mấy người phụ nữ may mắn, vợ của Bùi Hạo Nhiên, cháu dâu của nhà họ Nguyễn, ngay cả cô chủ của nhà họ Nguyễn cũng đến đây.
Thật sự quá tốt