Mặc dù trong lòng đã chuẩn bị tinh thần đối với một số chuyện, cơ thể của Tống Khuynh Thành vẫn không khống chế được mà trở nên cứng ngắc.
Trong phòng bắt đầu trở nên lộn xộn.
Cô cố gắng chiếm lấy quyền chủ động, nhưng mà cuối cùng cũng chỉ trở thành một vũng nước mềm mại mặc cho người ta nắm bắt.
Ở loại chuyện này, thực lực của người đàn ông và người phụ nữ chưa bao giờ ngang nhau.
Nút thắt dưới vạt áo được cởi bỏ dễ dàng, bàn tay đeo đồng hồ của Úc Đình Xuyên đã luồn vào trong váy ngủ của cô, dây đeo lạnh lẽo chạm vào da thịt khiến Tống Khuynh Thành run rẩy, hơi thở ấm áp của anh thổi vào bên tai cô: "Không mặc BRA à?”
Cơ thể của Tống Khuynh Thành nhũn ra, trong đầu lại vô cùng tỉnh táo, khi nghe thấy giọng nói của Úc Đình Xuyên, cô chỉ nhắm mắt lại không trả lời, nhưng đôi khi, sự im lặng chính là chất lên men tình thú nhất.
Trong tình cảm nam nữ, ngay từ khi mới bắt đầu, cả hai luôn muốn thăm dò lẫn nhau, cố gắng hiểu rõ hư thực tốt xấu của đối phương.
Nhưng mà sau này rất nhiều chuyện đều thoát khỏi suy đoán ban đầu.
Trong lúc mơ hồ, cô lại nghe thấy Úc Đình Xuyên hỏi một câu: "Lần đầu tiên à?”
Tống Khuynh Thành thở hổn hển, một lần nữa mở mắt ra, thứ lọt vào tầm mắt là chiếc áo sơ mi và vai của đàn ông, cô chợt nhớ tới một câu nói, không phải tất cả đàn ông đều thích phụ nữ không có kinh nghiệm, hơn nữa những người đàn ông đã lớn tuổi, sớm đã trải qua hàng ngàn bão táp mưa sa, so với những cô gái không biết gì, dây dưa không rõ ràng, thì thích lựa chọn những cô gái thành thục ngang sức ngang tài.
Vì vậy Tống Khuynh Thành lập tức nhìn vào mắt người đàn ông, hỏi ngược lại:"Nếu không phải thì sao?”
Đuôi mắt của cô như lộ ra vẻ phong tình quyến rũ khó tả.
Úc Đình Xuyên thu dáng vẻ quá mức thành thục của cô vào đáy mắt, nghĩ đến đủ loại cử chỉ trước kia của cô đối với mình, đêm nay bước vào căn phòng này, quan hệ đơn thuần đã trở nên phức tạp.
"Có một số việc, không cần cậy mạnh.” Anh thì thầm.
Tống Khuynh Thành ngẩng đầu lên, hai tay cởi thắt lưng đồng thời hôn lên đôi môi mỏng của anh.
Úc Đình Xuyên tiến vào từ chính diện.
Tống Khuynh Thành cảm thấy trướng lên, nhưng cơn đau đi qua rất nhanh chỉ trong nháy