(126)
Lục Thiên Quân vẫn giữ nguyên nụ cười băng lãnh trên mặt, anh phất tay một cái, Tư Mã Lộc lập tức mang những tấm ảnh kia ra đưa cho Tô Hy:
- Anh làm gì cũng có chứng cứ rõ ràng, không thì em lại nói oan ức.
Tô Hy cầm lấy từng bức ảnh một, sửng sốt quan sát từng bức.
Từ góc chụp này nhìn như thể như cô và Peter rất thân mật với nhau, thậm chí cô và hắn đều cười nói vui vẻ.
Những bức ảnh gần đây nhất là hôm ở trong ô tô của Peter, cô đi nhờ xe hắn.
Nhìn thế nào cũng giống như là, cô cùng hắn đang hôn nhau trong xe.
Ngày hôm đó cũng là ngày Tô Hy nhìn thấy Lục Thiên Quân và Hàn Nhi, và anh cũng bắt đầu đối xử lạnh nhạt với cô.
Thật là không còn gì để nói, rốt cuộc là ai chụp ra những bức ảnh như vậy chứ? Những bức ảnh này quả thực khiến cho cô có mười cái miệng cũng không giải thích nổi, thực sự rất thâm độc.
Khi Tô Hy ngước lên nhìn Lục Thiên Quân, lại một lần nữa bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của anh.
Cô chợt rùng mình, nghĩ tới một lí do duy nhất mà cô đã từng lãng quên từ lâu:
- Anh...!theo dõi em sao?
Trước đây Lục Thiên Quân cũng từng phái người theo dõi Tô Hy, sau khi bị cô phát hiện thì anh không còn như vậy nữa.
Anh luôn nói rằng tất cả chỉ là muốn tốt cho cô, nếu như cô không thích thì anh sẽ tôn trọng quyền riêng tư của cô.
Thế nhưng chuyện hôm nay là thế nào chứ? Nếu như anh thừa nhận thì rõ ràng là anh đã nuốt lời.
Có khi ngay từ đầu anh đã không tin tưởng cô rồi.
Lục Thiên Quân nhìn Tô Hy một hồi, không hề biện bạch mà gật đầu thừa nhận:
- Phải, là anh theo dõi em.
Nếu anh không làm vậy thì làm sao anh biết được, em ở bên ngoài lẳng lơ câu dẫn đàn ông thế nào?
Từng câu từng chữ mà Lục Thiên Quân nói như những lưỡi dao sắc nhọn, từng chút một đâm thẳng vào trái tim đang đau đớn rỉ máu của cô.
Hay cho câu lẳng lơ đi câu dẫn đàn ông khác, thật là cạn lời không còn gì để nói.
Cô cũng không biết, lúc này cố gắng giải thích còn có ý nghĩa gì nữa.
Mọi chuyện đã tới mức này, ngay từ đầu đã là do anh không tin tưởng cô rồi, cô còn có thể cứu vãn được gì sao?
Tô Hy chưa bao giờ như hôm nay, thất vọng nối tiếp tuyệt vọng.
Cô hít một hơi lạnh, cố gắng nuốt ngược nước mắt vào trong lòng, ngẩng đầu lên chất vấn anh:
- Vậy còn anh thì sao? Anh và Hàn Nhi kia là có ý gì? Anh tưởng em không biết mấy ngày nay anh đang ở bên cô ta sao? Suy cho cùng, anh cho người theo dõi em là vì không tin tưởng em mà thôi.
Anh là đang muốn tìm ra một lí do hoàn hảo nhất để biện minh cho hành động của mình, em nói đúng chứ? Anh là đang muốn đổ hết mọi tội danh lên đầu em đúng không? Lục Thiên Quân, sao anh có thể khốn nạn như vậy? Nếu anh không thích em nữa, anh muốn quay lại với cô ta thì cứ nói với em một câu, không cần anh phải hao phí công sức để tính kế em như vậy, em sẽ tự biết đi!
Lần đầu tiên trong đời, tất cả mọi người có mặt ở đây được chứng kiến một Tô Hy liều mạng chất vấn Lục Thiên Quân như vậy.
Tư Mã Lộc không khỏi sửng sốt, hoảng sợ vô cùng.
Nhưng Lục Thiên Quân hiện tại đang đứng đối diện với Tô Hy vẫn làm ra khuôn mặt bình thản, khiến cho tất cả đều đổ mồ hôi lạnh.
Cả căn phòng rơi vào yên tĩnh đến đỉnh điểm, thậm chí còn không có ai dám thở mạnh.
Tô Hy thật sự không còn gì để mất nữa.
Thời gian qua cô đã cố gắng ngoan ngoãn nghe lời, thậm chí là giả vờ ngu ngốc không biết gì để lấy lòng Lục Thiên Quân.
Cuối cùng, những thứ cô nhận lại chỉ khiến cho cô thương tích đầy mình, đau đớn đến tột cùng.
Lục Thiên Quân im lặng một hồi, chẳng ai biết anh đang suy nghĩ cái gì, chỉ thấy anh cất giọng lạnh lẽo:
- Thì ra đã nghĩ tới chuyện muốn rời khỏi anh?
Tô Hy nhắm mắt hít một hơi thật sâu, lạnh lùng đáp lại:
- Không phải vấn đề của em mà là anh, là anh muốn ly hôn.
Được, em thành toàn cho anh, chúng ta hôm nay kết thúc đi.
Chúc anh và Hàn Nhi sẽ được hạnh phúc như ý muốn.
Tô Hy nói xong một câu, cô lập tức xoay người rời đi, không ngoảnh mặt lại dù chỉ một chút.
Cô đã rất cố gắng để lấy hết dũng khí này, cô sợ nếu bản thân ngoảnh mặt lại nhìn anh, cô sẽ lại mềm lòng mất.
Cô yêu anh tới như vậy, nhưng anh lại không hề tin tưởng cô dù chỉ một chút.
Thời gian hợp đồng cũng sắp hết rồi, kết thúc sớm hơn một chút cũng chẳng sao cả.
Nếu anh đã muốn như vậy, cô cố gắng níu kéo cũng vô ích.
Thời gian qua, cố gắng diễn tốt vai người vợ ngoan ngoãn nghe lời đối với cô quả thực quá mệt mỏi rồi.
Buông tay thôi, tới lúc cô nên tỉnh ngộ, đối mặt với sự thật tàn khốc này.
Cho tới khi bóng dáng nhỏ của Tô Hy hoàn toàn khuất hẳn, tiếng cười châm biếm của Peter mới vang lên.
Chứng kiến một vở kịch thật là cảm động quá, tới nỗi hắn cũng muốn khóc theo đây:
- Chậc, trước kia tao còn phân vân không biết điểm yếu của mày là Hàn Nhi hay Tô Hy, nhưng tới giờ thì cũng đã rõ rồi.
Lục Thiên Quân ơi là Lục Thiên Quân, thật là một điểm yếu chí mạng, khiến cho mày tốn bao nhiêu tâm tư để dàn dựng mọi chuyện lên.
Cảm động quá nha, tao rơi cả nước mắt rồi đây này...!
Lục Thiên Quân lúc này lạnh lùng nhếch môi cười, trên tay xoay xoay chiếc điều khiển tra tấn bằng điện:
- Chỉ là một con đàn bà yếu ớt, nếu không phải nhà họ Tô còn có giá trị lợi dụng thì tôi cần phải diễn vở kịch tình yêu kinh tởm như vậy sao?
- Lục Thiên Quân, thừa nhận thật đi, mày là đang cố tình đánh lạc hướng sự chú ý của Mafia, muốn Hàn Nhi làm vật thay thế cho Tô Hy.
Mày tưởng có thể qua mắt được tao sao?
Peter trợn trừng mắt tức giận chất vấn Lục Thiên Quân, hắn biết rõ ngày hôm nay trong tay Lục Thiên Quân khó