(49)
Không biết đã qua bao nhiêu lâu, Lục Thiên Quân mới ổn định lại tinh thần, liền với lấy chiếc điện thoại di động trên bàn.
Nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của Tô Hy, anh hơi ngẩn ra một vài giây, sau đó lập tức ấn gọi lại cho cô.
Khi nãy anh không để ý cho lắm, nên mới không nghe điện thoại của cô.
Mà cô cũng thật là, chỉ gọi một cuộc xong không gọi thêm nữa, cũng không thấy gửi tin nhắn gì.
Lục Thiên Quân sợ Tô Hy sẽ giận, anh càng không dám chậm trễ.
Thế nhưng đầu dây bên kia gọi mãi không thấy ai nghe máy.
Lục Thiên Quân nhíu mày, liền gửi một tin nhắn cho cô:
"Bé con, em đang ở đâu vậy? Giận anh à?"
Lục Thiên Quân không chờ được tới lúc Tô Hy trả lời lại tin nhắn, liền cầm áo vest đứng dậy bước ra khỏi phòng làm việc, định bụng sẽ tới trường đại học tìm cô, dỗ dành cô một chút.
Lúc đó Kỳ Ninh cũng định gõ cửa báo cho anh là sắp tới cuộc họp, thấy anh ra ngoài liền gọi:
- Tổng giám đốc, cuộc họp sẽ bắt đầu sau 10 phút ạ.
Bây giờ anh...!
- Hủy đi, tôi có việc.
Lục Thiên Quân lúc này nào có tâm tư mà quan tâm tới mấy cái cuộc họp đó chứ? Cứ nghĩ tới khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Hy, có thể là cô đang giận dỗi, anh lại không thể chịu được.
Kỳ Ninh hiển nhiên là rất sửng sốt với quyết định của Lục Thiên Quân, anh trước giờ là một người rất cuồng công việc, sao có thể dễ dàng nói hủy cả một cuộc họp như vậy? Còn chưa nói đến cuộc họp này vô cùng quan trọng.
Kỳ Ninh lại vô thức nhớ tới những lời mà lần trước Tư Mã Lộc đã kể với mình, anh ấy nói là Lục tổng từ khi kết hôn đã thay đổi rất nhiều, nhẹ nhất là bỏ dở cuộc họp.
Có lần đi công tác, chỉ vì một cuộc gọi của Tô Hy mà Lục Thiên Quân đã lập tức bay về nước.
Thật sự là cuồng vợ tới thế sao?
Kỳ Ninh lúc đầu không tin những lời Tư Mã Lộc nói cho lắm, chỉ thấy nó rất hoang đường.
Trên dưới công ty đều đồn rằng Lục tổng bị phụ nữ mê hoặc rồi, thế mà Lục Thiên Quân lại ngông cuồng tuyên bố rằng Tô Hy chính là vợ mình, cả tập đoàn không ai là không biết.
Chỉ là chuyện này là chuyện nội bộ của tập đoàn, không ai được phép mang ra bàn tán nên thông tin này vẫn chưa đi quá xa, người ngoài đương nhiên không ai biết.
Lần này được tận mắt nhìn thấy Lục Thiên Quân bỏ dở cuộc họp, Kỳ Ninh chỉ có thể nghĩ tới người ảnh hưởng được anh chính là vị phu nhân trong lời đồn mà thôi.
Tô Hy chưa từng bước vào trụ sở chính của tập đoàn Lục thị lần nào, Kỳ Ninh cũng chỉ được nghe kể qua lời kể của Tư Mã Lộc.
Cô thật sự rất tò mò muốn biết, Tô Hy rốt cuộc là thần thánh phương nào chứ?
Lục Thiên Quân đã bước đi quá xa rồi, hoàn toàn không để tâm tới cuộc họp thật.
Kỳ Ninh thấy vậy cũng thôi, chỉ biết thở dài đi thông báo hoãn lại cuộc họp.
...!
Khi Tô Hy mê man tỉnh lại, đầu vẫn còn đau nhức như búa bổ, cô hoàn toàn không có ý thức về những chuyện vừa mới xảy ra với cô.
Mở rõ con mắt ra nhìn xung quanh mình, phát hiện ra mọi thứ đều lạ lẫm, cô có chút hốt hoảng, giãy giụa một chút.
Quả nhiên, cô đang bị trói.
Có lẽ là do tác dụng còn lại của thuốc mê trong người nên Tô Hy mới không có cảm giác bị trói, cho tới khi cô giãy giụa, cơn đau buốt mới ập tới.
Cô không nhớ chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết là cô đi theo người tài xế lạ mặt kia tới nhà hàng.
Nhưng cô tới rồi mà Lục Thiên Quân vẫn chưa tới, người tài xế kia liền giải thích với cô:
- Vừa nãy Lục tổng mới có chút việc,