(48)
Cho tới khi Tống Ái Vân đi hẳn, Lục Thiên Quân vẫn chưa thể nào bình tĩnh lại được.
Điện thoại trên bàn anh reo lên rất nhiều lần nhưng anh không nghe máy, cũng chẳng có tâm trạng để tiếp tục làm việc nữa.
Lục Thiên Quân nắm chặt tay lại thành nắm đấm, gân xanh nổi lên rõ rệt.
...!
Tô Hy gọi điện mãi không thấy Lục Thiên Quân nghe máy, cô nghĩ có thể do anh đang bận rộn nên không cố gọi nữa.
Hôm nay cô không có lớp buổi chiều nên về sớm, cô định gọi cho Lục Thiên Quân tới đón cô mà quên mất anh cũng đang bận rộn.
Tội lỗi quá đi mất.
Ngụy Ni đứng bên cạnh thấy Tô Hy rầu rĩ, liền lo lắng hỏi han cô:
- Tiểu Hy, cậu sao vậy? Bạn trai cậu không tới đón cậu sao?
Tô Hy lập tức cất điện thoại đi, mỉm cười hào phóng, khoác vai Ngụy Ni:
- Không có gì, chắc anh ấy đang bận.
Mà còn sớm, hay mình cùng đi ăn trưa đi.
Hiếm khi có dịp Tô Hy chủ động hẹn Ngụy Ni đi ăn trưa, cô ấy thật sự cũng rất muốn đi cùng Tô Hy, nhưng lại không thể.
Ngụy Ni áy náy nói:
- Thật ngại quá, hôm nay anh cả của mình về nước, mình phải cùng anh hai tới sân bay đón anh cả rồi.
Xin lỗi cậu nhiều.
Tô Hy nghe vậy thì cũng không miễn cưỡng nữa, cô chỉ chán nản gật đầu.
Ngụy Ni lại ôm lấy cô, an ủi:
- Đổi lại là cuối tuần này bọn mình cùng đi mua sắm đi, mình bao cậu.
- Ngụy tiểu thư chơi lớn quá ha?
Tô Hy cũng thoải mái cười, lâu lắm rồi cô không thấy bản thân nhẹ nhõm như vậy.
Thật ra có một người bạn thân cũng tốt, có thể cùng nhau đi ăn uống vui chơi, đi mua sắm những lúc rảnh rỗi.
Tô Hy tin rằng con mắt nhìn bạn bè của mình vẫn còn rất tốt, nhất định sẽ không mắc phải sai lầm như trước đây chơi với Hà Diệp Nhu và yêu đương với Trương Tử Dương nữa.
- Hì hì, bổn tiểu thư còn đủ sức nuôi cậu, cứ yên tâm.
Ngụy Ni vừa dứt lời, chiếc siêu xe Lamborghini đã phóng tới, đỗ lại tại cổng trường đại học.
Một người đàn ông tuấn tú bước ra khỏi xe, ngay lập tức thu hút ánh mắt của biết bao nhiêu nữ sinh trong trường.
Ngụy Thương bước về phía Ngụy Ni, yêu thương xoa đầu cô ấy:
- Em gái yêu của anh chờ lâu chưa?
Ngụy Ni lập tức nhào vào lòng Ngụy Thương, nũng nịu:
- Cũng vừa mới chờ thôi, hì hì.
Ngụy Thương liền hướng mắt nhìn sang Tô Hy, cúi đầu hỏi em gái mình:
- Bạn em à?
Ngụy Ni lúc này mới nhớ tới Tô Hy, liền lập tức đứng ngay ngắn, giới thiệu cả hai với nhau:
- Đúng vậy.
Đây là bạn em, Tô Hy, là người bạn mà sáng nay bị tung tin đồn, em nhờ anh điều tra kẻ xấu đó.
Tô Hy cũng mỉm cười đáp lễ với Ngụy Thương, nhưng Ngụy Thương lại đột ngột đưa tay lên trước mặt cô, muốn bắt tay với cô:
- Chào em, anh là Ngụy Thương, anh trai của Tiểu Ni.
Tô Hy thấy Ngụy Thương muốn bắt tay với mình, dù cho cô có không thích, nhưng vẫn miễn cưỡng đưa tay lên.
Ngụy Thương nắm nhẹ lấy tay cô, trong lòng lập tức kích động.
Mềm quá, tay của cô thật sự rất mềm, nắm vào rồi cũng lưu luyến không nỡ buông ra.
Tô Hy hơi mất tự nhiên, chủ động rụt tay mình lại, không nhìn Ngụy Thương.
Ngụy Thương ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp