Sau khi rời khỏi Vương thị, Lâm Vỹ và Vân Trang cùng đến Triệu gia gặp Triệu Vy Oanh.
Quản gia đưa hai người vào phòng khách rồi lên lầu gọi Triệu Vy Oanh xuống.
Cô ta xuống lầu với bộ dáng lười biếng, nhìn hai người dưới phòng khách, hai chân chẳng muốn bước thêm nhưng vẫn mở miệng hỏi:
_ Hai người là ai? Tìm tôi làm gì?
_ Tôi là Lâm Vỹ, đây là vợ tôi Vân Trang.
Đến gặp Triệu tiểu thư là muốn hợp tác.
- Lâm Vỹ bộ dạng nhún nhường trả lời với Triệu Vy Oanh.
_ Tôi và hai người có gì để hợp tác chứ?
_ Tôi và cô cùng có lợi, tôi giúp cô có được Vương Thiên Minh, cô giúp chúng tôi lấy được hợp đồng.
- Vân Trang không nhịn được lên tiếng nói ra mục đích của mình.
_ Lấy gì để tôi tin hai người? Chúng ta cũng chưa từng gặp nhau?
_ Chúng tôi là bạn cũ của Chu Phỉ, chỉ vì cô ta muốn trèo cao, ham mê chức vị Vương thiếu phu nhân nên không thèm nhìn mặt chúng tôi nữa, nhiều lần khuyên nhủ nhưng cũng không thành.
Chỉ cần chúng ta hợp tác thì Chu Phỉ có thể sẽ thay đổi chủ ý.
- Vân Trang ủy khuất nhìn Triệu Vy Oanh nói dối, nói không thành có.
Triệu Vy Oanh trầm mặt giây lát suy nghĩ, Lâm Vỹ và Vân Trang ngồi chờ cô ta nhưng trong lòng đã biết sẵn câu trả lời.
Triệu Vy Oanh bất ngờ lên tiếng:
_ Được, tôi mong chúng ta sẽ hợp tác thành công.
_ Đó là điều hiển nhiên.
Lâm Vỹ và Vân Trang rời đi ngay sau đó, Triệu Vy Oanh ngồi lại phòng khách, khuôn mặt nham hiểm của cô ta không che giấu được sự ác độc do tình yêu tạo ra trong cô ta, giọng nói lạnh lùng pha chút độc ác:
_ Chu Phỉ, mày chỉ là một con nhỏ vô danh mà cũng muốn trèo cao để giành chức Vương thiếu phu nhân với tao hả? Hừ, đúng là không lượng sức mình mà.
Triệu Vy Oanh không muốn ngồi yên một chỗ chờ Lâm Vỹ và Vân Trang nên ngay sáng hôm sau đã đến Vương gia tìm Chu Phỉ.
Hôm qua Chu Phỉ bị Vương Thiên Minh hành đến gần sáng nên đến giờ vẫn chưa muốn thức.
Triệu Vy Oanh cũng đã đến nhưng Thục Quyên lại tìm Đào Ánh Ngọc đi shopping nên không có nhà.
Triệu Vy Oanh ngồi xuống ghế nhìn dì Lan nói:
_ Tôi muốn gặp Chu Phỉ.
_ Triệu tiểu thư, thiếu phu nhân vẫn chưa thức, cô ngồi đợi một lát được không?
_ Bà nghĩ cô ta là ai mà bắt tôi phải đợi, sau này cô ta ta cũng bị anh Thiên Minh vứt bỏ thôi, lo mà lấy lòng tôi đi, sau này còn có thể sống yên ổn trong căn nhà này, nếu không tôi mà bước chân vào căn nhà này thì biết hậu quả như thế nào rồi đó!
_ "Từ khi nào mà cô ta có quyền làm chủ vậy? Trong Vương gia ai mà chẳng biết thiếu gia cưng chiều thiếu phu nhân, dung túng cô đến không thể ngăn cản được.
Vương phu nhân phía sau chống lưng, Triệu Vy Oanh nhà cô lấy gì mà đấu lại thiếu phu nhân nhà tôi chứ?"
Dì Lan lên lầu gọi Chu Phỉ, gõ cửa vài tiếng Chu Phỉ đã ra mở cửa, trên người cũng đã thay đồ khác, cô nhìn dì Lan hỏi:
_ Có chuyện gì ạ?
_ Thiếu phu nhân, Triệu tiểu thư muốn gặp cô.
_ Cô ta gây khó dễ cho dì nữa sao?
_ Không sao, cô xuống nhà đi.
Chu Phỉ bước xuống lầu, Triệu Vy Oanh ngồi ở phòng khách tự nhiên như nhà của mình.
Chẳng muốn quan tâm đến cô ta, Chu Phỉ hướng phòng ăn đi tới nhưng Triệu Vy Oanh nào muốn cho đi suôn sẻ như vậy, cô ta gọi:
_ Chu Phỉ, khách đến nhà mà không tiếp sao?
_ Khách đến không báo trước, cô lấy tư cách gì để tôi tiếp?
_ Chu Phỉ, cô đừng có mà lên mặt với tôi, những bí mật của cô Lâm Vỹ và Vân Trang đã nói ra hết rồi! Muốn trèo cao sao, có tôi ở đây, cô nghĩ mình có thể thuận lợi bước vào Vương gia làm thiếu phu nhân sao?
_ Ồ, bí mật chưa gì đã lộ rồi sao? Tiếc thật đó, nhưng tôi chơi chưa đã.
Chu Phỉ từ từ đi đến sofa ngồi xuống, ánh mắt khiêu khích Triệu Vy Oanh hiện rõ, khiến cô ta tức giận đến không nói thêm được gì! Cô ta bỗng mỉm cười nham hiểm nói:
_ Vậy nếu như anh Thiên Minh và bác Vương biết được chuyện cô đến với anh Thiên Minh chỉ vì tiền thì sao?
_ Vậy tôi cho cô biết chuyện gì sẽ xảy ra khi anh ấy biết chuyện!
Cô cầm điện thoại lên gọi cho Vương Thiên Minh, chuông