Chu Phỉ sau khi sắp xếp xong chuyện trên thư phòng thì đi xuống nhà chuẩn bị ăn trưa, thấy dì Lan đang loay hoay trong bếp, cô đi vào hỏi chuyện:
_ Dì đang làm gì vậy ạ, có cần con giúp gì không?
_ Không cần, cô lại bàn ngồi đi tôi dọn bữa trưa cho cô.
Chu Phỉ không nói thêm gì, đi lại bàn ăn trưa.
Sau khi ăn xong cô chẳng có chuyện gì để làm nên một vòng ra hoa viên dạo chơi, nhìn những bông hoa đang thi nhau nở rộ mà lòng của Chu Phỉ như nhẹ hẳn ra.
Cô muốn cuộc sống yên bình như bây giờ, không cạnh tranh hay đấu đá nhau trên thương trường nhưng cuộc đời của cô đã gắn liền với thứ được gọi là "đấu tranh thương trường".
Chu Phỉ như nhớ ra chuyện gì đó, Chu Phỉ thay đồ chạy ngay đến shop thời trang của Phương Tiểu Tuyết.
Hôm nay Phương Tiểu Tuyết cũng rảnh nên suốt ngày đều ở lại shop, cô đi thẳng lên tầng bốn để tìm Phương Tiểu Tuyết.
Chu Phỉ đi gần đến bàn làm việc thì Phương Tiểu Tuyết mới biết cô đến, đưa mắt nhìn cô hỏi:
_ Phỉ Phỉ, em có chuyện gì sao? Hôm nay không cần phải đến công ty hả?
_ Vâng, em có chuyện muốn bàn với chị.
Chu Phỉ ngồi xuống sofa đưa mắt nhìn ra cửa sổ như có chuyện gì đó rất quan trọng.
Phương Tiểu Tuyết đi đến ngồi đối diện với cô hỏi:
_ Là chuyện gì?
_ Mộ Trạch Đông và Mộ Hải đang tính toán chuyện sẽ chia rẽ em và Thiên Minh, em muốn đi trước một bước.
_ Làm thế nào?
Mỹ Oánh từ dưới lầu đem lên hai ly nước vừa hay nghe được chuyện vừa rồi, cô ta muốn nói gì đó nhưng lại thôi, Chu Phỉ thấy được hành động đó của Mỹ Oánh nên đã gọi lại:
_ Cô có chuyện gì muốn nói sao?
Mỹ Oánh do dự một chút rồi cũng quyết định quay lại nói ra điều mình muốn:
_ Chu tiểu thư, tôi có thể giúp cô, chuyện gì cũng có thể chỉ cần cô cho tôi tham gia chuyện này với cô thôi!
_ Cô là có ý gì?
_ Tôi có một người chị gái, người mà trước kia Mộ Trạch Đông yêu nhưng vì dự án của một đối tác nước ngoài mà thẳng tay từ bỏ chuyện tình cảm suốt năm năm trời của mình.
Hắn còn ngang nhiên tung tin rằng chị gái tôi ham mê vật chất vì một hoàng tử nước Anh mà bỏ rơi anh ta, vì chuyện này mà chị tôi đã phải gả vào hoàng gia, nơi có nhiều cạm bẫy.
Chu Phỉ nhìn biểu hiện trên gương mặt của Mỹ Oánh thì cảm thấy chuyện này không đơn giản, trước hết cứ hỏi rõ chuyện này và điều tra kĩ càng rồi mới tính đến chuyện có nên cho Mỹ Oánh tham gia?
_ Gả vào hoàng gia tuy là nhiều cạm bẫy nhưng chẳng phải rất sung sướng sao? Trước nay tôi chưa từng nghe cô nhắc đến chuyện này?
Phương Tiểu Tuyết lên tiếng trước, Mỹ Oánh như càng căm hận hơn nói tiếp:
_ Chẳng có chuyện gì để nói khi vừa mới gả vào làm vợ của hoàng tử nước Anh cả, cho đến khi hắn được lên ngôi thì nạp thêm thiếp suốt ngày ăn chơi liêu lỏng, chuyện nước điều do một tay chị tôi