Buổi chiều, Có Manh Manh bắt xe đến nhà Tô Mãn Mãn.
Vừa mới vào trong nhà, đầu tiên cô nhìn thấy trên bàn trà một đóa hoa hồng đỏ, nhìn ra có 99 đóa hoa, mùi hương lan tỏa khắp nhà.
.
Truyện Đô Thị
“Wowl”
Cố Manh Manh thấy thế, không hỏi kinh hô: “Thật lãng mạn, là Tiểu Tứ tặng cậu?”
“Đúng vậy!”
Tô Mãn Mãn gật đầu, bộ dạng không quan tâm máy.
Cố Manh Manh kỳ quái nhìn cô: “Sao cậu không có vẻ không vui chút nào vậy? “
“Tớ tại sao phải vui?”
Tô Mãn Mãn tọa ngồi trên ghé sô pha, vừa chơi điện thoại, vừa nói: “Chỉ là một bó hoa mà thôi.”
Cố Manh Manh thở dài: “Ai, đây chính là phân biệt đối Xi “Cậu vẫn chưa?”
Tô Mãn Mãn ngắng đầu liếc nhìn cô một cái.
Có Manh Manh nói: “Từ khi tớ biết Lục Tư Thần đến bây giờ, anh ấy dường như cho tới bây giờ cũng không có tặng hoa qua cho tớ!”
“Oh, thì ra là vậy…”
Tô Mãn Mãn bừng tỉnh.
Sau đó, cô chỉ vào bó hoa hồng trên bàn trà kia, thoải mái nói: “Nào có, hoa này cho cậu, hài lòng chưa?”
Cố Manh Manh mắt trợn trắng: “Cậu đây là mượn hoa dâng phật, tớ không hài lòng chút nào!”
Tô Mãn Mãn: “…”
Cố Manh Manh nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường, tiếp tục nói: “Khi nào chúng ta xuất phát?”
“Chắc sau khi trời tối!”
Tô Mãn Mãn đáp.
Cố Manh Manh gật đầu, sau đó ngồi xuống ghé sô pha.
Cô từ trong túi lấy ra điện thoại, mới vừa mở màn ảnh ra, chợt nghe Tô Mãn Mãn nói: “Được rồi, còn có một chuyện, lần trước nhắn Wechat cho cậu, cậu nói được một nữa lại biến mắt?”
Nghe cô nhắc tới chuyện này, Cố Manh Manh là bụng đầy bực tức.
Cô kêu lên: “Lần trước căn bản không phải tớ đang nhắn tin với cậu!”
“Hả?”
Tô Mãn Mãn trợn to mát: “Không phải cậu? Người đó là ai?” Sau khi nói xong lời này, cô bỗng nhiên suy nghĩ kỹ, biểu tình vô cùng kinh ng Trời ạ, không phải anh hai chứ?”
Cố Manh Manh đơ người.
Tô Mãn Mãn vẫy vẫy trước mặt cô, kinh hô: “Đúng vậy sao? Xong rồi, anh hai thấy lịch sử cuộc trò chuyện của chúng ta rồi sao? Không phải tất cả?”
Có Manh Manh lắc đầu, đáp: “Anh tất cả đều nhìn thầy!”
“Không thể nào… “
Tô Mãn Mãn kêu rên.
Cố Manh Manh nâng cằm lên, tiếp tục nói: “Yên tâm, anh ấy sẽ không trách cậu.”
“Thật sao?”
Tô Mãn Mãn có chút nghi vấn.
Cố Manh Manh nói rằng: “Ngược lại chuyện này đều đã qua, Lục Tư Thần lúc mới bắt đầu rất tức giận, nhưng sau khi tớ giải thích, anh ấy nói anh ấy tôn trọng quyết định của tớ, nếu tớ bây giờ không muốn sanh con, vậy thì chờ sau này sanh con cũng được.”
“Anh hai tốt như thế sao?”
Tô Mãn Mãn nhướng đuôi lông mày.
Cố Manh Manh gật đầu: “Hừm, anh ấy đúng là nói như vậy.”
Tô Mãn Mãn vỗ tay.
Cố Manh Manh khó hiểu: “Sao vậy?”
Tô Mãn Mãn đưa ngón tay cái về phía cô, nói: “Lợi hại, ở trên đời này chỉ sợ cũng chỉ có mình cậu thay đổi được chủ ý của anh hai!”
Cố Manh Manh: “…”
Tô Mãn Mãn duỗi người, vừa nói: “Bây giờ không còn sớm nữa, tớ muốn đi thay quần áo trang điểm.”
Nói một trận đến đây, cô lại nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Cố Manh Manh, cau mày nói: “Manh Manh, tớ có đề nghị, hừ, tớ cảm thấy cậu nên thay bộ đồ khác, nào có ai mặc đồ thể thao đi quá bar chứ? Như vậy thật kỳ quái, còn có, tớ đề nghị cậu nên đi hóa trang, ngược lại chỗ tớ có đồ make up, tớ sẽ giúp cậu?”
Cố Manh Manh dừng tay: “Không cần trang điểm!”
Tô Mãn Mãn một bộ bộ dáng rất chăm chú: “Yên tâm, tớ sẽ trang điểm đẹp cho cậu, sẽ không lồng lộng đâu.
Manh Manh, kỳ thực ngoại hình của cậu rất đẹp, nếu như trang điểm, thực sự sẽ rất đẹp!”
Cố Manh Manh do dự.
Tô