Quan hệ của hai người kia rất tốt, giống như cô và Kỷ Hoài Thu, lúc còn đi học ở trường là bạn bè như hình với bóng, khi nãy là loại hành động thân mật như chạm mặt hoặc con gái hôn cũng rất bình thường, chỉ là đặt là Lâm Túc thì không giống nhau.
Người kia nói không có quan hệ gì, chỉ là quan hệ bạn bè thời đi học...!khi Diệp Đồng tận mắt nhìn thấy Lâm Túc bị hôn, có chút không được tự nhiên nhưng được tu dưỡng khiến cho cô luôn duy trì nụ cười lịch sự.
Mà Lâm Túc nhận được nhắc nhở từ người bên cạnh, giống như ngửi thấy mùi chua, cô quay đầu rời khỏi môi Quý Quỳnh, thản nhiên đưa tay kéo Quý Quỳnh ra:
"Quý Quỳnh, giới thiệu với cậu, vị này là người hợp tác của mình."
Khi nãy Quý Quỳnh chỉ lo nhìn Lâm Túc, cho rằng người đi theo bên cạnh là trợ lý nên bị cô không để ý lướt qua, nghe xong Lâm Túc giới thiệu, lúc này mới chuyển mắt nhìn sang Diệp Đồng, cách nửa bước hai người mắt đối diện nhau, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, hai người vẫn bị nhan sắc bên ngoài cùng với khí chất của đối phương hấp dẫn, cho nên lưu lại ánh nhìn hơn vài giây.
Diệp Đồng lịch sự vươn tay về phía Quý Quỳnh:
"Xin chào, Quý tiểu thư, em là Diệp Đồng của tập đoàn XM, rất vinh hạnh được quen biết chị."
"Xin chào, Diệp tiểu thư." Cô mỉm cười giơ tay bắt tay Diệp Đồng: "Chị nghe La Hoan nói qua, rất hân hạnh được biết em." Quý Quỳnh nhìn Diệp Đồng, "Diệp tiểu thư rất đẹp."
Giọng Quý Quỳnh rất nhẹ nhàng, ánh mắt mang theo vài phần quan sát tán thưởng, một câu khen ngợi đơn giản dường như làm cho người khác như cây cỏ tắm trong gió xuân, Diệp Đồng mặt mày rạng rỡ, thật lòng trả lời:
"Em cảm thấy Quý tiểu thư đẹp hơn nhiều."
Quý Quỳnh được khen, nở nụ cười.
Dừng màn chào hỏi ở đây, Quý Quỳnh đi đến bên cạnh Lâm Túc, hành động tự nhiên ôm tay Lâm Túc, quay đầu nhìn về phía Diệp Đồng, cười tủm tỉm nói:
"Đi thôi, chúng ta cùng nhau ngồi xuống tâm sự."
Diệp Đồng gật đầu, ánh mắt lướt qua cánh tay câu khủy tay Lâm Túc, cúi đầu nhìn bản kế hoạch người đại diện trong tay.
Mặc dù biết trong trường hợp chính thức này Lâm Túc không tiện cũng không có lý do đẩy Quý Quỳnh ra, hai người cũng là bạn, nhưng có dục vọng gây chuyện, nhìn thấy trong lòng có chút buồn buồn, Diệp Đồng nhìn thấy Lâm Túc quay đầu lại nhìn, trên gương mặt kia không chút biến hóa, gương mặt vẫn dịu dàng hoàn mỹ, cô chỉ đi bên cạnh họ, một mình bước đi.
Chuyện này thật trùng hợp.
Quý Quỳnh là người cô lựa chọn làm người đại diện cũng là bạn Lâm Túc.
Thật ra trên đường đến đây, Lâm Túc đã nói qua, Quý Quỳnh hẹn Lâm Túc là 7 giờ, trước tiên ôn chuyện nhưng vì cùng cô cùng nhau đến dự tiệc nên hoãn lại thời gian gặp mặt, nhưng vừa gặp mặt đã hôn bồi thường vì bị leo cây, biểu hiện của Lâm Túc cũng rất bình tĩnh, điều này làm cho Diệp Đồng nhịn không được thầm nghĩ trước kia hai người họ cũng thế này?
Bữa ăn này được đặt ở phòng riêng, đi mấy bước Diệp Đồng nghe Quý Quỳnh nói:
"Lâm Túc, Diệp tiểu thư nhất định cực kỳ xuất sắc, còn trẻ đã trở thành người hợp tác của cậu."
Lời này hỏi Lâm Túc, ánh mắt lại nhìn về phía Diệp Đồng, trùng hợp Diệp Đồng cũng quay đầu qua, tầm mắt chạm nhau, nhìn nhau cười.
Khi nói Quý Quỳnh không có ý hạ giọng, có thể từ miệng Lâm Túc tự mình nói ra bốn chữ Người (cùng) hợp tác, nhận được tán thưởng của Lâm Túc có thể thấy được năng lực nhất định không kém.
Quý Quỳnh phát hiện Lâm Túc thi thoảng quay đầu nhìn về phía Diệp Đồng, cũng thi thoảng đưa ánh mắt nhìn sang, cho nên lời kia nói ra có ý nghĩa sâu xa, cô biết Lâm Túc nhiều năm, rất hiểu tác phong của Lâm Túc-là một người cực kỳ kén chọn.
"Tất nhiên." Lâm Túc chỉ mỉm cười: "Người hợp tác của mình cực kỳ xuất sắc, mình tin tưởng hai người hợp tác nhất định rất hài lòng."
Nói xong, ở góc độ Quý Quỳnh không thấy được, ngón trỏ tay phải Lâm Túc cong lên chuẩn xác tìm đến ngón út tay trái của Diệp Đồng đang ở bên cạnh, câu lấy, lòng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu ngón tay Diệp Đồng.
Cảm giác lành lạnh bất ngờ đột kích ở ngón tay, Diệp Đồng nãy giờ lẳng lặng nghe hai người trò chuyện bị giật mình, rất nhanh phản ứng lại, khẽ liếc mắt, ánh mắt liếc nhìn Lâm Túc, sợ bị người ta nhìn thấy, cô kéo áo khoác che lại.
"Mỏi mắt chờ mong." Quý Quỳnh nhìn Diệp Đồng: "Diệp tiểu thư, chúng ta hợp tác vui vẻ."
Những lời này tương đương với lời đồng ý trực tiếp làm người đại diện, lưu loát dứt khoát đi thẳng vào vấn đề, Diệp Đồng khẽ cười câu lấy ngón tay Lâm Túc, cười trả lời Quý Quỳnh:
"Quý tiểu thư, hợp tác vui vẻ."
Quý Quỳnh gật đầu cười:
"La Hoan không đi cùng mọi người?"
Lâm Túc:
"Em ấy bận rộn công việc."
"Cái tên kia, mấy ngày trước còn ân cần liên hệ mình, bảo mình nhanh lên, chờ mình tới ngược lại tên đó mất dạng."
"Cần mình gọi em ấy tới không?"
Quý Quỳnh suy nghĩ rồi lắc đầu:
"Bỏ đi, nếu không phải mình biết làm đại diện của nhãn hiệu là hạng mục của cậu, thật sự mình sẽ không từ xa đến."
"Khổ cực cho cậu rồi."
"Khổ thì cũng không khổ nhưng một mặt gặp mặt cậu, mình đẩy vô số lời mời mới sắp xếp được đến đây, cậu khen ngược, đầu tiên cho mình leo cây, tới tự phạt 3 ly."
"..."
Vừa nghe tự phạt 3 ly, Diệp Đồng lo lắng, cô lo lắng Lâm Túc say rượu.
Cùng nhau vào phòng riêng, Lâm Túc tìm chỗ rồi giúp Diệp Đồng kéo ghế ra, nhìn Diệp Đồng ngồi vào chỗ của mình thì cô cũng theo ngồi xuống.
Xa cách nhiều năm, hai người mỗi người một ngã một lần nữa gặp mặt trái lại cảm giác không quá xa lạ, nói chuyện phiếm cũng thoải mái tùy ý.
Tính cách Quý Quỳnh khá ôn hòa, người thật không lạnh lùng xa cách như trong tivi, cảm giác rất thoải mái, cô ấy cùng tuổi với Lâm Túc, thoạt nhìn trẻ hơn rất nhiều, cả người toát ra ý vị nhã nhặn của người trưởng thành, dù sao nữ minh tinh đang bạo, Diệp Đồng cũng nhịn không được ngẩng đầu nhìn thêm vài lần.
Cô đã điều tra tài liệu về Quý Quỳnh trên mạng, chưa kết hôn cũng không có tin đồn* xấu về phương diện tình cảm, gia cảnh trong sạch.
* Bạo liêu 爆料: Đây cũng là ngôn ngữ mạng Trung Quốc, chỉ hành động phát tán tin tức về một vấn đề khả nghi nào đó trước công chúng, không có giá trị pháp lý, không có đủ chứng cứ, có thể là sự thật hoặc không.
Bây giờ, thân ở trong giới giải trí vàng thau lẫn lộn, người như Quý Quỳnh rất hiếm thấy.
Cũng bởi vậy, Diệp Đồng cảm thấy hình tượng của Quý Quỳnh rất tốt, cũng rất thích hợp là người đại diện nhãn hàng.
Trong lúc ăn, đôi bên phút chốc trò chuyện, có Lâm Túc bên cạnh, Diệp Đồng rất yên tâm, hơn nữa đêm nay chủ đề không phải chỉ quay quanh chuyện người đại diện mà là ôn chuyện, cô tự giác ngồi một bên lắng nghe, nghe hai người nói ít chuyện cũ, mãi cho đến khi Lâm Túc đem bản kế hoạch người đại diện đưa cho Quý Quỳnh, Quý Quỳnh chỉ đơn giản lật nhìn sau đó tiện tay giao cho trợ lý bên cạnh.
Quý Quỳnh tin tưởng Lâm Túc, cũng vì Lâm Túc cô mới đồng ý làm người đại diện, cô vì lần hợp tác này cố ý chuẩn bị một tháng, buổi họp báo tháng sau cũng nhận lời mời làm khách quý.
"Đây là lần đầu tiên chúng ta hợp tác sau khi tốt nghiệp tới giờ, mình rất mong chờ."
Lâm Túc:
"Mình cũng chờ mong."
"Trước tiên để mình tính xem." Quý Quỳnh đếm đầu ngón tay lại duỗi thêm tay kia: "Sau khi chúng ta tốt nghiệp đã 5 6 năm không gặp?"
Lâm Túc gật đầu:
"Ừ."
"Cậu còn nói, không biết xấu hổ, sau khi xuất ngoại du học liền quên cô bạn thân này."
Tình cờ nói đến tốt nghiệp, Quý Quỳnh chợt nhớ ra điều gì đó, ánh mắt chuyển về phía Diệp Đồng, quan sát vài lần, Quý Quỳnh vô cùng