Bữa cơm trưa cuối cùng cũng được dọn lên.
Ông Miểu trước khi ngồi xuống bàn liền tiện tay đưa ra một tập văn bản cho Hoắc Hạo Nhiên rồi nói: "Hạo Nhiên, đây là hợp đồng chuyển nhượng khu điền sản của ta ở thành phố G, còn có một số giấy tờ liên quan đến việc ta nhờ cháu đưa cho Phương Vũ Yên và Phương Nhật.
Ta đều giao lại cho cháu, mong cháu giữ đúng lời hứa, và xử lý ổn thỏa mọi thứ."
Hoắc Hạo Nhiên nhận lấy tập văn bản và một số giấy tờ kia rồi nói: "Cháu biết rồi, cũng đã nói chuyện nghiêm túc với cô ấy, nhưng Vũ Yên có đồng ý hay không, cái này cháu không chắc."
Bà Miểu lúc này đang chuẩn bị đồ ăn cho Phương Nhật, nên căn bản không cần để ý đến câu chuyện của chồng bà và Hoắc Hạo Nhiên.
Chỉ có Phương Vũ Yên là suốt từ lúc bắt đầu ngồi vào bàn ăn, cô vẫn luôn một mực quan sát Hoắn Hạo Nhiên, thật không biết nói thế nào cho rõ được cái tâm trạng cô lúc này.
Ngay khi ở trong bếp, không biêt ma xui quỷ khiến hay sao đó, cô vậy mà lại đi chơi cái trò trẻ con mà tên đẹp trai đáng ghét kia bày cho cô, bứt cánh hoa chọn đáp án, thế mà lại vừa vặn đáp án cuối cùng lại trùng hợp với tâm niệm của cô.
Dời người ngắn ngủi, cô thật sự không muốn hối tiếc với kỳ quyết định nào của bản thân cả, bởi vậy hôm nay, nhân lúc này..
Có lẽ cô sẽ thử đồng ý với anh cả hai lần đề nghị bao gồm chuyện làm con gái nuôi của ông bà Miểu chuyện anh làm ba của Nhật Nhật, cô không biết hậu quả sau náy sẽ ra sau, chỉ biết trước mắt, kết quả mà cô quyết định sẽ làm nhiều người hài lòng bao gồm cả con trai cô.
Bữa cơm trưa cuối cùng bắt đầu, cả Phương Nhật và Phương Vũ Yên cả hai mẹ con đều được bà Miểu gắp đồ ăn cho đầy ắp, sắp như một cái núi nhỏ.
Bà cười tươi nói với Phương Vũ Yên, "Vũ Yên, phải ăn nhiều một chút, phụ nữ cho dù muốn xinh đẹp nhưng cũng phải để ý đến sức khỏe, mặt phải có thêm chút thịt, nhìn mới tươi tắn, có vậy Hạo Nhiên nhà chúng ta sẽ không có ý tưởng nào khác với bên ngoài."
Cô nghe bà nói, hơi xấu hổ cúi đầu, người phụ nữ này nếu như là mẹ chồng của ai, thì cô con dâu kia phải là đươc hưởng phước ấy.
Phương Vũ Yên thầm nghĩ.
Ông Miểu lúc này đã bàn xong công việc cho Hoắc Hạo Nhiên, cả hai người cùng ngồi vào bàn ăn cùng một lượt, Phương Vũ Yên tự nhiên ăn cơm cũng không vội nhắc đến chuyện lúc nãy.
Còn Hoắc Hạo Nhiên vẫn còn một chút không tự nhiên, anh chưa biết cô có đồng ý lời đề nghị của anh hay không? Ông Miểu lúc này mới lên tiếng, "Vũ Yên, cháu chắc cũng đã nghe Hạo nhiên nói tâm ý của vợ chồng chúng ta?"
Hoắc Hạo Nhiên nghe câu nói kia của cô, tự tâm anh lại căng thẳng như dây đàn...
Cô sẽ đồng ý với anh chứ?
Ông Miểu cười, hiền hòa nói: "Tất nhiên, là ý ta mạo muội trước, nên cũng không mong cháu đồng ý ngay.
"Cháu có thể biết lý do được không? "
Chương 38: Hai Lần Đồng Ý
"Vì chúng ta rất yêu quý Nhật Nhật." Ông Miểu thẳng thắn nói.
Phương Vũ Yên có chút kinh ngạc, cô không ngờ con trai cô lần đầu gặp lại có thể chiếm được tình cảm của hai vị trưởng bối này, "Vậy chuyện này..."Phương Vũ Yên không còn gì để từ chối, lúc này mới quay qua con trai dò xét, cậu nhóc Phương Nhật đang được bà Miểu lấy thêm há cảo hấp, miệng nhỏ vô cùng nho nhã mà ăn từng chút một, vô cùng từ tốn.
chỉ nhìn cái cách ăn uống của cậu nhóc thôi, cũng thấy sang trọng và tôn quý như tiểu vương tử của một nhà giàu rồi.
"Nhật Nhật, con có thích nhà ông bà không? "Phương Vũ Yên dịu giọng hỏi con trai.
Phương Nhật ăn hết miếng há cảo nhỏ, mới ngây ngô trả lời mẹ, "Con rất thích, ông bà rất tốt.
Mẹ ơi con rất muốn có ông bà nội như Nghiêm Tử, cũng muốn có ông bà nội như em Sóc ở nhà chú Sỹ Lâm đó mẹ."
Bà Miểu nghe Phương Nhật nói, vội hỏi: "Vậy Nhật Nhật có muốn chúng ta làm ông bà của con không?
Cậu nhóc ngước đôi mắt to tròn lên nhìn bà, sau đó lại quay sang nhìn mẹ dò xét, Mẹ ơi, con có thể gọi ông bà là ông bà ngoại sao?
Phương Vũ Yên dù trong lòng còn do dự e ngại, nhưng chỉ có thể gật đầu, bởi vì con