Lúc này, mọi người mới cùng nhìn qua.
Lục Bạch lập tức khẩn trương, nhưng vẫn là trúc trắc nói: “Cái này,… đó là mẫu mới của ag Milan, hoa văn trên
tà váy không thể sao chép được.
Mà, hơn nữa, mẫu này còn chưa
được quảng bá rộng rãi.
.
không có
khả năng có đồ giả.
.
”
Thật vât vả mới nói xong những lời
này, Lục Bạch cảm thấy bản thân thật dũng cảm, nhưng cô phát hiện biểu cảm của mọi người có chút kỳ quái, ai cũng không có mở miệng.
Diệp Như Hề ở trong lòng thở dài, đúng đã đi làm thì những chuyện đau đầu thế này hoàn toàn không thể tránh khỏi.
Bữa cơm này, chẳng có ai ăn được thoải mái cả.
Khi Lục Tư Viễn quay trở lại, phát hiện không khí có chút kỳ lạ, nhưng cũng chỉ cho là bởi vì có ông chủ như anh ở đây, mới khiến nhân viên không thể thả lỏng.
Sau khi kết thúc kết thúc bữa tối, có người đề nghị tiếp tục đi tăng hai, đi đến một phòng trà có dàn âm thanh tốt một chút, mọi người đều nhất trí đồng ý.
Lục Tư Viễn suy xét đến mục đích của anh là muốn cho Diệp Như Hề hòa nhập với môi trường công sở, anh có mặt sự sẽ khiến mọi người không thoải mái, mất nhiều hơn được thì không tốt, liền nói: “Tôi muốn quay lại công ty một chuyến, mọi người đi chơi vui vẻ điểm, hóa đơn cứ tính cho tôi.
”
Trước khi đi, Lục Tư Viễn còn đưa mắt nhìn theo Diệp Như Hề ánh mắt dịu dàng mang theo vẻ trấn an.
Diệp Như Hề tránh đi ánh mắt này.
Đường Anna lại thấy, trong lòng càng thêm ghen ghét.
Mọi người hò hởi tới phòng trà, cách bày trí và không khí ở đây quả thật rất tốt, còn có những ca sĩ phòng trà đang hát tình ca, trầm ấm nghe say lòng người.
Một đoàn người ngồi vây quanh một khu, một đám ngồi chen