Đường Anna vì muốn lưu lại ấn tượng tốt trước mặt Lục Tư Viễn nên luôn giữa mối quan hệ hòa đồng với mọi người trong công ty, nên ngay cả chuyện ồn ào bảo cô ta lên hát mọi người cũng dám làm.
Đường Anna chỉ là cười cười, cũng mạnh dạn bước lên sân khấu, giao lưu với ca sĩ trên đó xong liền nhận micro.
Chất giọng của Đường Anna rất đẹp, rất phù hợp để hát những ca khúc trữ tình, khi cô ta cất tiếng ca, ánh mắt những người trong phòng trà cũng đồng loạt hướng về phía sân khấu.
Ngắm nhìn người đẹp dưới ánh đèn, cùng với giọng hát mê say, cũng đủ chói mắt rồi.
Lúc này, trong khu vip trên tầng hai, vài người đang tùy ý ngồi bên trong, nghe thấy tiếng hát thì có kẻ giật mình.
“Ai vậy? Hát đúng là không tồi nha, lại còn là một người đẹp, chuột, cậu lại đây nhìn xem!”
“Dịch Thành Minh, đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng gọi tôi là chuột nữa, cậu không có đầu óc sao!”
Tôn Tử Hạo trợn trắng mắt, nhưng vẫn nghiêng người qua, liếc xuống
vừa thấy, vui vẻ, “Thật đúng là dáng dấp không tòi, nhưng sao lại trông quen mặt thế nhỉ? Đúng rồi, đây không phải là đại tiểu thư nhà họ Đường hay sao ?Tôi nhận ra cô ta,tên gì ấy nhỉ? Đúng rồi, Đường Anna!”
Dịch Thành Minh cảm thấy hứng thú, nói: “Tại sao đại tiểu thư nhà họ Đường lại ở đây ca hát thế nhỉ?”
“Ca hát cái gì, tám phần là cùng bạn bè tới đây chơi, nhưng mà nghe nói Đường Anna vẫn luôn theo đuổi các người nhà họ Lục kia, từ nước ngoài chạy theo về nước luôn, chắc hẳn chẳng bao lâu nữa hai nhà bọn họ sẽ liên hôn thôi.
”
“Lại là Lục Tư Viễn, tôi nhớ rõ hắn 6 năm trước không phải cậu ta bị người trong nhà cưỡng chế ép ra nước ngoài sao? Tại sao giờ lại chạy về roi.
“Không rõ ràng lắm.
anh Thành, em nhớ rõ năm đó bà cụ nhà anh còn muốn đem em gái của Lục Tư Viễn gả cho anh đúng không?”
Người đàn ông ngồi trong góc bị gọi tên , chỉ khẽ nhếch mí mắt, lạnh nhạt nhìn thoáng qua, dưới ánh đèn rọi xuống, nửa khuôn mặt chìm trong bóng tối không rõ cảm xúc, khiến người vừa gọi anh cũng không biết anh đang nghĩ gì.
Chỉ là, tâm trạng hình như không tốt lắm.
Cho nên Tôn Tử Hạo sờ sờ mũi, hận không thể thu lại câu nói vừa rồi.
Dịch Thành Minh đổi đề tài, nói: “Trì
Thành, nghe nói cậu đuổi đám người bên phía lão thái thái ra khỏi nhà ròi, cái người chú tốt kia của cậu có khả năng sẽ chó cùng rứt giậu làm ra chuyện gì đó không biết chừng ”
Tôn Tử Hạo lập tức cười nói: “Chê cười