“Lấy cái này với cái này đi.” Cô chọn một bộ lễ phục màu lam nhạt họa tiết mây trắng va một vòng cổ đá quý ngọc lục bảo.
“Ánh mắt của Hạ tiểu thư thật tốt.” May khen rồi quay đầu phân phó: “Giúp Hạ tiểu thư thay lễ phục với trang điểm.”
“Dạ.
Hạ tiểu thư, mời cô.”
…
Lúc Hạ Tinh Thần chuẩn bị xong xuôi hết thảy thì đã là 5 giờ nhiều, cô cũng muốn đến buổi tiệc sớm.
May sắp xếp xe đưa cô đến hiện trường yến hội.
Cô cầm thư mời đi qua từng cánh cửa, cuối cùng được người dẫn vào trong.
Lúc này, đại sảnh ngoài trời đã có rất nhiều phiên dịch viên, tất cả mọi người đều quen thuộc, sôi nổi chào hỏi.
Tầm mắt mọi người đều lưu luyến ở trên người cô, trộn lẫn các loại cảm xúc.
Tất nhiên Hạ Tinh Thần không phát hiện, chỉ cúi đầu làm việc của mình.
Trong lòng tự nghĩ bản thân đã chọn lễ phục và những loại đá quý giá trị thấp nhất……
Lúc gần 7 giờ, khách khứa dần dần vào bàn.
Những phiên dịch viên đã ở cùng với người bản thân hợp tác làm việc, duy nhất chỉ có mình cô đi với Phó bộ trưởng nhưng người này vẫn chưa tới.
Cô lấy di động trong túi xách lên nhìn thời gian, mười phút nữa là bảy giờ.
“Hạ tiểu thư.” Lúc đang nghĩ ngợi, phía sau vang lên một giọng nữ ưu nhã.
Hạ Tinh Thần quay đầu lại, liếc mắt một cái liền nhận ra cô là thư kí của Phó bộ trưởng.
Cô nhoẻn miệng cười: “Phó bộ trưởng đã tới rồi sao?”
“Vâng, vừa đến nhưng hôm nay Phó bộ trưởng mang theo một cô gái am hiểu bảy ngôn ngữ cho nên tạm thời Hạ tiểu thư không cần vội.”
“A!” Hạ Tinh Thần xấu hổ.
Bên cạnh có một người am hiểu 7 ngôn ngữ, xác thật là không đến lượt của cô làm việc: “Vậy nói cách khác là bây giờ tôi có thể trở về sao?”
“Đương nhiên không phải, vẫn hy vọng đêm nay cô có thể ở lại để phòng ngừa có chuyện gì ngoài ý muốn.
Nhỡ đâu đến lúc đó Phó bộ trưởng không tìm thấy phiên dịch thì có thể sẽ không được hay cho lắm.”
Lời nói này của cô ta rất có đạo lý, Hạ Tinh Thần gật đầu: “Được, tôi ở đây chờ đợi lệnh gọi.”
“Tiệc tối đêm nay sẽ rất long trọng, Hạ tiểu thư lưu lại cũng sẽ không quá nhàm chán.” Thư kí cười ưu nhã rồi xoay người đi, tự đáy lòng thốt lên một câu: “Hạ tiểu thư, cô đêm nay rất đẹp.
Đêm nay người đẹp nhất hội trường nhất định chính là cô.”
Hạ Tinh Thần khẽ mỉm cười: “Cám ơn.”
…
Dần dần khách khứa càng ngày càng nhiều lên.
Hạ Tinh Thần bưng một ly nước trái cây đứng ở trong một góc nhưng vẫn có thể cảm giác được rất nhiều lực chú ý đặt ở trên người mình.
Có người khe khẽ nói nhỏ phỏng đoán thân phận của cô, có người lại cực kỳ hâm mộ lễ phục và đá quý trên người cô.
Dấu vết của Bạch Dạ Kình thật không phải nói giỡn.
Hạ Tinh Thần cảm thấy bản thân giống như động vật bị nhốt trong lồng sắt cho người ta quan sát, thật sự rất mất tự nhiên.
Dù sao hiện tại cũng không có chuyện của cô, hà tất gì ở lại nơi này? Cô cầm thư mời đưa cho bảo vệ cổng VIP xem rồi chuẩn bị lên lầu tìm một chỗ nghỉ ngơi.
Chưa được một lát, người gác cổng còn chưa mở cửa ra thì bỗng nghe thấy phía sau có một thanh âm vang lên.
“Hạ Tinh Thần!”
Tuy rằng Hạ Tinh Thần chỉ mới nghe qua âm thanh này vài lần nhưng vẫn rất quen thuộc.
Vẻ mặt cô nghiêm lại, nắm chặt ly đồ uống, chậm rãi xoay người lại nhìn chằm chằm người trước mặt: “Tống tiểu thư, đã lâu không gặp.”
Tuy giọng nói thoạt nghe khá là thân thiện nhưng là thần sắc lại vô cùng lạnh nhạt.
Tống Duy Nhất đi đến, những tiểu thư đài các con quan vây quanh đều theo cô ta đến đây, lập tức vậy hai người các cô thành một vòng tròn.
“Duy Nhất, cô gái này là ai? Dường như trước kia chưa từng gặp qua.”
“Hai người là bạn bè sao?”
“Đừng có mà nói bậy! Tôi có sẽ trở thành bạn bè với loại người này sao?” Tống Duy Nhất lạnh mặt phản bác.
Hạ Tinh Thần chỉ cười, cũng không nói lời nào.
“Duy Nhất, cậu xem trên cổ cô ta cái vòng cổ kia, còn không phải là lần trước ở phòng đấu giá cậu muốn có nhưng bị người khác mua mất sao?”
“Còn có cái váy kia! Lúc ấy tôi cũng muốn mà không mua được!”
“Cho nên rốt cuộc cô ta là người nào, sao những thứ này đều ở trên người cô ta? Bộ đồ này từ trên xuống dưới giá trị không hề nhỏ, ít nhất cũng hơn một trăm triệu!”
Hạ Tinh Thần vừa nghe, trong lòng liền khiếp sợ.
Tên Bạch Dạ Kình này có