Bạch Dạ Kình nghe có tiếng động, quay đầu lại, anh nhìn cô một chút, sắc mặt tối lại, trông hơi khó coi.
Chỉ nghe bên kia có người nói: “Người đằng sau nhìn quen mắt thế nhỉ?”
Hạ Tinh Thần thấy sắc mặt Bạch Dạ Kình thay đổi, biết mình đã làm sai.
Cô nên gõ cửa đi vào nhưng vẻ mặt anh vừa như thoáng tức giận lại vừa như không phải.
Trong lòng cảm thấy hơi buồn, cô sợ làm ảnh hưởng đến anh, bèn nhẹ nhàng đóng cửa lại, định đi ra ngoài.
“Đợi một chút!”
Bạch Dạ Kình quát một tiếng, rồi sau đó anh nói với mọi người: “Nghỉ giải lao 10 phút, lát nữa chúng ta tiếp tục!”
Từng câu từng chữ đều lạnh lùng, cứng rắn như tảng băng.
Không đợi những người khác kịp nói thêm, anh quyết định tắt máy, buổi họp kết thúc.
Hạ Tinh Thần đứng bên ngoài, cô chớp chớp mắt, sau rồi lại nghe thấy anh nói: “Vào đây!”
Cô suy nghĩ một chút, xoay người đi vào.
Ánh mắt Bạch Dạ Kình vẫn dán chặt trên người cô.
Cô đi vào trong phòng, đến chỗ bàn đọc sách, anh vẫn nhìn chằm chằm vào cô như cũ.
Cô không ngẩng đầu lên, cảm thấy hơi nguy hiểm.
Người này, tính khí kém như vậy, cũng không biết anh có vì chuyện này mà nổi giận với cô không?
Hạ Tinh Thần đặt cốc nước và chỗ thuốc xuống bàn, thật ra cô vẫn cảm thấy tủi thân.
Cho dù cô hơi ngốc nhưng mà anh cũng đâu cần hung dữ nhìn cô chằm chằm như vậy chứ!
Cô cũng không cố ý mà!
Cô buồn bực nói: “Em để nước và thuốc ở đây.
Nhớ uống bốn viên đó!”
Không ngẩng đầu lên nhìn anh, cô định cứ thế xoay người rời đi, Bạch Dạ Kình chợt đứng dậy, kéo cô lại.
Sức lực của anh rất lớn khiến cô kinh ngạc.
Khi cô còn chưa kịp hoàn hồn thì đã bị anh ôm đến bàn đọc sách.
Bên kia.
“Lần trước thì hủy hôn lễ với Tống Duy Nhất, rồi bao nhiêu năm nay đều không thấy ngài Tổng thống có scandal tình cảm nào, tôi còn nghĩ ngài Tổng thống không thích phụ nữ cơ đấy!”
“Bây giờ xem ra, cũng có lúc ngài ấy đa tình đó, chỉ cần không thích đàn ông là tôi cảm thấy yên tâm rồi!”
Đường truyền tín hiệu vừa dứt, mọi người đã nói chuyện phiếm với nhau, giọng điệu còn có chút mờ ám.
“Mập mờ với nữ nhân viên trong phòng làm việc, ông cũng nên yên tâm rồi.” Lan Chiến không nhịn được mà sầm mặt lại, ông ta không ngờ rằng ngài Tổng thống coi thường con gái ông ta như vậy mà còn có quan hệ không rõ ràng với một cô nhân viên tầm thường.
“Có qua lại với nhân viên nữ cũng chẳng có gì lạ cả, đàn ông mà, đào hoa nhiều mối là chuyện thường tình.
Nhất là một người trẻ tuổi giống như ngài Tổng thống, ông Lan à, ông cũng đừng để ý quá làm gì, bọn họ chỉ là đùa bỡn thôi, không phải thật đâu!”
Lan Chiến vẫn cảm thấy tức giận và bất bình thay cho con gái.
Trong lòng ông ta, Lan Diệp là bảo bối, lúc nào ông ta cũng muốn cô con gái mình phải được người khác nâng niu, chiều chuộng, trên đời không có ai có thể so sánh với con gái ông ta, một cô tiểu thư cành vàng lá ngọc như vậy rất xứng với Tổng thống, thế nhưng ông ta không ngờ Tổng thống lại không có mắt nhìn như vậy.
Hạ Tinh Thần bị anh ôm đến bàn sách, hơi khó hiểu.
Hai chân cô lắc lư trong không trung, cô toan tụt xuống, nhưng hai cánh tay Bạch Dạ Kình đã lập tức chống lên bàn, cơ thể cao lớn cúi xuống, cô bị buộc phải lùi về sau.
Trên người anh chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi, để hở cổ áo, vừa cúi xuống đã để lộ cảnh xuân, cực kỳ hấp dẫn, khiến Hạ Tinh Thần cảm thấy miệng khô khốc.
.
truyen bjyx
Cô ho nhẹ một tiếng, giơ tay đẩy bả vai anh: “Anh định làm gì vậy?”
“Em cứ như vậy mà đi vào hả?” Vẻ mặt Bạch Dạ Kình vẫn căng thẳng, nhíu chặt chân mày.
Hạ Tinh Thần cắn môi, giải thích: “Em không biết anh đang họp, lần sau khi đi vào em sẽ gõ cửa.
Không, để cẩn thận thì sau này anh nên ở