Một bộ áo ngủ gợi cảm bằng ren màu đen.
Nửa trong suốt.
Về cơ bản là mặc vào cũng như không mặc.
“Cậu tự mà mặc đi.” Cô quay người định đi, cái này thật sự khiêu chiến giới hạn của cô.
“Tớ không cần mặc.” Hạ Tinh Thần kéo cô lại, “Cái này là dành cho cậu.”
“Hai chị thích cái này ạ? Bộ đồ ngủ này là sản phẩm hot nhất của cửa hàng chúng tôi đó.
Mặc bộ này nhìn vô cùng gợi cảm, có thể làm nổi bật vóc dáng một cách hoàn hảo.
Hơn nữa… điều quan trọng nhất là, bộ đồ ngủ này còn đứng đầu cuộc bình chọn “bộ đồ ngủ gợi cảm nhất” do đàn ông bỏ phiếu đó.
Hai chị mua về, anh nhà của hai chị chắc chắn sẽ rất thích.”
Giọng nói của nhân viên bán hàng nghe rất cuốn hút, vừa ngọt ngào vừa êm tai, nhưng mà lại không hạ thấp giọng xuống một chút nào.
Thậm chí không ít khách khứa trong cửa hàng đều đưa ánh mắt tò mò về phía hai người họ, ngay cả đàn ông cũng nhìn sang.
Khoảnh khắc này, đừng nói là Trì Vị Ương, đến Hạ Tinh Thần cũng đỏ bừng mặt.
Thật sự chỉ muốn chạy ngay đi.
Nhưng mà, cô xấu hổ ho khan một tiếng, nói: “Phiền cô lấy cho chúng tôi một bộ, size là…”
Sau khi cô báo size của Trì Vị Ương, Trì Vị Ương cũng báo một size khác.
Hạ Tinh Thần nghe ra là size của mình, nhìn Trì Vị Ương với vẻ thắc mắc.
Trì Vị Ương giơ hai ngón tay với nhân viên bán hàng: “Hai bộ.”
“Tại sao lại là hai bộ?” Hạ Tinh Thần có dự cảm chẳng lành.
“Có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.”
“Đâu là phúc đâu là họa hả?”
“Dù sao cũng phải là hai bộ.” Trì Vị Ương quay đầu nói với nhân viên bán hàng, “Cô đi gói lại đi.”
Hạ Tinh Thần choáng váng.
Cô rất khó tưởng tượng ra bản thân mà mặc bộ đồ ngủ này đứng ở trước mặt Bạch Dạ Kình thì sẽ thế nào.
Người đàn ông kia ở trên giường vốn đã có thể coi là một con dã thú, nếu còn quyến rũ anh như vậy, hậu quả thực sự không dám tưởng tượng.
Quan trọng nhất là bây giờ cô mới mang thai chưa đầy ba tháng, hôm nay bác sỹ mới dặn dò là, khoảng thời gian này hai người tốt nhất đừng có chung chăn chung gối.
Cô thật sự hơi lo lắng, sợ người nào đó bất chấp hậu quả.
Dù sao…
Cuối cùng, hai người mua rất nhiều đồ trẻ con, túi lớn túi nhỏ.
Mà…
Trong đáy túi hàng có một bộ đồ ngủ khiến người ta nhìn một chút thôi cũng phải đỏ mặt.
…
Dạo gần đây Hạ Tinh Thần càng ngày càng thích ngủ.
Hôm nay ở bên ngoài bận bịu suốt cả ngày, cộng thêm xe chạy vòng vo trong thành phố rất lâu, khi về đến phủ tổng thống, cô đã buồn ngủ đến nỗi không mở nổi mắt nữa.
Cô tiện tay bỏ đồ đã mua vào trong phòng trẻ em của Hạ Đại Bạch, sau đó bèn về phòng chính ngủ.
Một giấc ngủ thẳng đến khi mặt trời xuống núi.
Khi Hạ Đại Bạch được đưa từ Chung Sơn về phủ tổng thống, cô vẫn chưa tỉnh dậy.
Cậu bé chạy về phòng của mình để thay quần áo, chuẩn bị xuống dưới nhà ăn cơm.
Quay đầu bỗng phát hiện trong tủ đồ chất đầy quần áo và đồ chơi của em gái, cậu bé không nhịn được lấy chúng ra, đổ “rầm” mọi thứ xuống thảm trên mặt đất.
Cậu bé lấy từng thứ một ra đùa nghịch một phen, cuối cùng chính là bộ đồ ngủ kia.
Cậu bé cầm trong tay, nhíu mày, hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, nhìn thế nào cũng cảm thấy đây không giống quần áo dành cho em gái.
Lúc mà cậu bé đang lấy làm lạ, cửa phòng bỗng có người từ bên ngoài đẩy ra.
Khi Hạ Đại Bạch đang cố chui đầu vào bộ đồ ngủ gợi cảm, thì Bạch Dạ Kình đang đứng ngoài cửa, khung cảnh bên trong đúng lúc lọt vào mắt anh.
Đôi môi mỏng co rút, anh trợn mắt nhìn con trai mình.
“Con… làm gì đấy?”
Bộ đồ ngủ treo lủng lẳng trên người Hạ Đại Bạch, cậu bé đang vùi nửa đầu mình trong bộ đồ.
Xuyên qua lớp ren mỏng màu đen, trông thấy sắc mặt vô cùng kỳ lạ của Tiểu Bạch nhà mình, cậu bé không hiểu ra làm sao, chỉ biết lẩm bẩm: “Đây là quần áo gì vậy ạ? Cho em gái mặc ạ? Hình như không hợp với em gái lắm…”
Cả đầu cậu bé đang vùi trong quần áo, thế nên