Editor: May
“Tôi muốn lưu chút dấu vết ở trên người của cô, khắc chữ gì?” Giang Hải Phong cầm dao găm lóe ánh sáng lạnh, vươn đến trước mặt Lạc Ương Ương.
Một mặt dao găm trực tiếp dán lên gương mặt Lạc Ương Ương, xúc cảm lạnh băng dọa cô sợ tới mức run rẩy, lập tức liền không dám động.
Lạc Ương Ương đều không dám run rẩy chút nào, sợ hãi cô run lên, lưỡi đao găm sắc bén liền sẽ cắt qua mặt cô.
“Khắc chữ gì đây?” Giang Hải Phong nhìn ánh mắt sợ hãi, động cũng không dám động phản kháng chút nào của Lạc Ương Ương.
Anh muốn cười vui vẻ, nhưng khóe miệng chợt câu, lộ ra lại là tươi cười vặn vẹo hung ác nham hiểm.
“Khắc chữ gì?” Dao găm trong tay Giang Hải Phong vừa chuyển, lưỡi đao găm nhàn nhạt trực tiếp nhắm ngay gương mặt Lạc Ương Ương.
“……” Đôi mắt Lạc Ương Ương chợt mở to một chút, tràn ngập kinh sợ nhìn Giang Hải Phong.
Ánh mắt của cô đều là thần sắc cầu xin tha thứ, nhưng gương mặt cô chống đỉnh nhọn dao găm, không dám động nửa phần.
Trong miệng Lạc Ương Ương bị nhét vải bố, cô đến cơ hội nói chuyện cũng không có, chỉ có thể ở trong lòng sợ hãi rít gào.
Giang Hải Phong điên rồi!
Anh ta lại có thể muốn khắc chữ ở trên người cô, còn là khắc chữ có tính vũ nhục như vậy.
“Cô nói, khắc chỗ nào
thì tốt?” Cổ tay Giang Hải Phong khẽ nhúc nhích, mũi dao găm liền nhẹ nhàng di chuyển ở trên mặt Lạc Ương Ương.
Dao găm lạnh lẽo đến rét lạnh thấu xương, xúc cảm đóng băng dọc theo làn da nhẹ nhàng hoạt động, Lạc Ương Ương sợ tới mức đến hô hấp cũng ngừng lại.
Dao găm giống như là một con rắn độc, du tẩu ở trên mặt cô, ở dưới bầu không khí sợ hãi không biết khi nào liền sẽ bị cắn một ngụm, Lạc Ương Ương không có khả năng không sợ.
Dù sợ hơn nữa, cô cũng cố nén không dám lộn xộn chút nào.
“Là khắc vào trên mặt để mỗi người đều có thể thấy được? Hay là khắc vào……” Dao găm của Giang Hải Phong dán vào thân thể Lạc Ương Ương, trượt xuống từng chút một.
Sau khi dao găm dời khỏi mặt, rốt cuộc Lạc Ương Ương dám hô hấp, nhưng thân thể lại cứng đờ xuống.
“Tách chân ra!” Sau khi dao găm của Giang Hải Phong trượt xuống đến ngực Lạc Ương Ương, đã bị Lạc Ương Ương gập hai chân lên bảo hộ trước ngực, chặn đường đi.