Editor: May
“Ưm……” Ánh mắt Lạc Ương Ương hoảng sợ chợt lóe, liên tục lắc đầu.
Cô lại không muốn đối mặt, cũng đoán được Giang Hải Phong muốn làm gì, hai chân gập lên, lập tức khép lại đến càng chặt.
“Không tách ra? Có tin tôi ở đâm ra một lỗ thủng ở trước ngực cô không?” Giang Hải Phong nảy sinh ác độc uy hiếp nói.
“……” Ánh mắt Lạc Ương Ương cứng lại, trước mắt đột nhiên xuất hiện ra hình ảnh trước ngực mình bị đâm ra một lỗ thủng máu tanh, lập tức càng hoảng sợ lắc đầu, “Ưm……”
Giang Hải Phong nhất định là điên rồi!
Lạc Ương Ương kinh hoảng thất thố nhìn anh ta, ở thời khác nguy nan bất lực, cô đột nhiên liền nghĩ tới Phong Thánh.
Phong Thánh, Phong Thánh ở nơi nào.
Lạc Ương Ương chưa bao giờ có bao giờ giống hiện tại vậy, cảm thấy chính mình cần Phong Thánh như thế, khát vọng muốn Phong Thánh xuất hiện ở trước mặt cô như vậy.
Giang Hải Phong thật không có vội vã đâm ra một cái lỗ thủng ở trên người Lạc Ương Ương, anh thấy Lạc Ương Ương không thuận theo, chính mình bắt lấy đầu gối gập lên của cô, dùng sức tách ra.
“Ưm……” Dù sao Lạc Ương Ương cũng không thắng nổi
sức lực tức giận của một người đàn ông, chân vừa bị cường lực tách ra, cô theo bản năng động tác tự nhiên là khép lại một lần nữa.
Nhưng là.
Khi Giang Hải Phong càng động tác nhanh chóng hơn cô, dao găm mang ánh sáng lạnh dày đặc bỗng nhiên chống ở trên bụng nhỏ của cô.
Cho dù cách quần jean, Lạc Ương Ương cũng có thể cảm nhận được xúc cảm lạnh băng của dao găm, thân thể cứng đờ của cô không dám tùy tiện khép hai chân lại.
“Lạc Ương Ương.” Ánh mắt Giang Hải Phong hung ác nham hiểm, mang theo điên cuồng nhè nhẹ nhìn chằm chằm Lạc Ương Ương sợ tới mức không nhẹ, “Cô nói, khắc chữ vào địa phương tư mật của cô, thế nào?”
“……” Bị mũi dao gắm chống ở địa phương tư mật, Lạc Ương Ương ngoại trừ lắc đầu, thân thể dưới cổ hoàn toàn không dám động.
“Lắc đầu là có ý tứ gì? Là nói tốt sao?” Giang Hải Phong âm trắc trắc nở nụ cười.