Editor: May
Đây vẫn là Phong Thánh anh quen sao?
Cậu ta đây là giọng nói quỷ gì?
Kêu giường cũng không tê dại như vậy đi!
Quả nhiên đàn ông trong tình yêu đều mẹ nó không biết xấu hổ!
Khi Thuần Vu Thừa không thích ứng được chút nào, bị kích thích đến nổi một thân da gà.
Anh lại kỳ dị nhìn thấy, sau khi Phong Thánh nói một câu như vậy, Lạc Ương Ương ở vào trong trạng thái hôn mê, tay cô lại có thể nhẹ nhàng rơi xuống từ cổ cậu ta.
“Gặp quỷ.” Thuần Vu Thừa lại nói thầm một câu.
Sau khi Phong Thánh nhẹ dỡ Lạc Ương Ương nằm xuống, chủ động cởi áo trên của cô, thẳng đến toàn bộ vai phải đều bị máu tươi nhiễm đỏ của cô lộ ra ngoài.
Toàn bộ bả vai trở lên của vật nhỏ bị xem trống trơn, trong lòng anh liền có chút không thích ứng, anh lại không muốn để người đàn ông khác cởi quần áo cho cô.
“Phong đại tổng tài, có phải cậu nên nhường vị trí cho tôi không?” Sau khi Thuần Vu Thừa đẩy dụng cụ giải phẫu tới đây, nhìn Phong Thánh còn đứng ở trước giường nói.
Lần đầu tiên Phong Thánh nghe lời như vậy, lập tức lui lại sang bên cạnh mấy bước.
Sau đó, Phong Thánh đường đường là
đại tổng giám đốc Phong thị, đứng ở một bên làm trợ thủ cho Thuần Vu Thừa.
Trong phòng giải phẫu an tĩnh, chỉ thỉnh thoảng vang lên giọng nói của Thuần Vu Thừa.
Anh nói muốn kéo, Phong Thánh liền đưa kéo.
Anh nói muốn cái nhíp, Phong Thánh liền đưa cái nhíp.
Phong Thánh bị người sai sử, ngoan đến kỳ cục.
Ngoài cửa.
Sau khi Á Tuyền bị đôi mắt tròn xoe của Vưu Vưu trừng mắt nhìn hơn nửa tiếng, anh rốt cuộc nhịn không được mở miệng: “Cô tên Vưu Vưu đúng không?”
“Ừ.” Lúc này Vưu Vưu có cực đại bất mãn với Á Tuyền, xem nhẹ vấn đề vì sao Á Tuyền lại biết tên cô này.
“Nếu cô đói bụng, cuối hành lang quẹo trái, nơi đó là phòng bếp có đủ loại đồ ăn, cô cứ việc ăn. Nếu cô nhàm chán liền quẹo phải, trong đại sảnh có TV máy tính cô tùy tiện chơi. Nếu cô không chê mệt, cũng có thể đi phòng cách vách tập thể thao cchạy bộ rèn luyện một chút.”