Editor: May
Nhưng, Lạc Ương Ương không cam lòng vẫn luôn đứng ở thế yếu, sửng sốt cứng cổ nói: “Đúng!”
Cô không muốn như vậy với Phong Thánh, thật sự không muốn.
Mặc kệ là ai, cô đều không muốn trở thành bạn giường của đối phương.
Tình yêu là tốt đẹp, cô và Phong Thánh từng có hành vi thân mật nhất, từng có khoảng cách tiếp xúc gần nhất.
Nhưng trước kia cô và anh, đừng nói tình yêu, chỉ một chút ít cơ sở tình cảm cũng không có.
“Đáng tiếc, cô không có cơ hội này.” Hung ác trong mắt Phong Thánh chợt lóe qua, cúi đầu liền hôn lên môi anh đào phấn nộn của cô.
Anh từng nói, muốn thoát khỏi anh có thể, tiền đề là anh đồng ý.
Nụ hôn của Phong Thánh, luôn là tới đột ngột như vậy, ở dưới tình huống anh chỉ dùng tay phải nhéo cằm cô, Lạc Ương Ương đã bị anh khống chế được, không có bất kỳ đường sống phản kháng này.
“Ưm……” Nụ hôn này quá hung tàn, trên môi Lạc Ương Ương bị cọ xát phát đau, cùng lúc cô chống đẩy, bị bắt nhón chân phối hợp với Phong Thánh.
Hai người triền miên ở trên hành lang lầu ba, hôn đến lửa nóng, tựa hồ cũng không phát hiện phương hướng cầu thang truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ.
Lạc Ương Ương giãy giụa ở dưới thực lực cách xa,
đối mặt cường thế của Phong Thánh, cô ngoại trừ thừa nhận anh liền không còn biện pháp khác.
Mặc kệ phản kháng như thế nào, mỗi một lần bại trận luôn là cô.
Đang lúc cô khuất phục, chậm rãi nhắm hai tròng mắt lại ngoan ngoãn bị hôn, Phong Thánh lại đột nhiên buông cô ra.
Chưa đã thèm liền lui ra khỏi môi anh đào phốn nộn bị chinh phục phấn nộn, Phong Thánh đột nhiên ngước mắt nhìn về phương hướng cầu thang.
Cửa cầu thang còn chưa có người, Phong Thánh rũ mắt lại nhìn về phía khuôn mặt nhỏ đào hồng ý loạn tình mê của Lạc Ương Ương, ánh mắt anh dần thâm thúy, ngón cái ở trên môi sưng đỏ của cô, ái muội ma xát một chút.
Chợt, Phong Thánh không nói câu nào liền xoay người, chân dài sải bước vượt qua, đảo mắt liền vào phòng của anh, chỉ còn lại Lạc Ương Ương không rõ nguyên do.
Lạc Ương Ương đứng ngây ngốc, vẻ mặt kinh ngạc.
Phong Thánh đây là làm cái gì?