Khi Vũ Tiểu Kiều đến bệnh viện thì Dương Tuyết Như đã đứng trước mặt một đám phóng viên, bà ta giữ dáng vẻ đoan trang của một phu nhân nhà quyền thế vừa cười vừa nói với đám phóng viên.
“Thần Hạn và Tiểu Kiều đính hôn, tôi cảm thấy rất vui mừng, còn tôi cũng rất hài lòng với Tiểu Kiều.
”
“Hôm nay tôi đến bệnh viện, chủ yếu là để đến thăm người nhà Tiểu Kiều, anh trai cô ấy vẫn luôn nằm trong bệnh viện này, tôi đại diện cho cả nhà họ Tịch, đến thăm hỏi bà thông gia cũng là chuyện nên làm.
”
Đám phóng viên lúc này đều rất phấn kích.
Bọn họ sớm thông qua tài liệu điều tra mà biết được Vũ Tiểu Kiều có một anh trai bị viêm màng não, bây giờ đã bị động kinh đến mức hoàn toàn bị khờ.
Nếu như anh trai cô có thể thật sự xuất hiện trên báo thì tin tức này sẽ càng có giá trị cao hơn, cũng có thể khiến mọi người hiểu rõ hơn được người phụ nữ bước chân vào nhà quyền thế là Vũ Tiểu Kiều từ nhỏ trưởng thành trong hoàn cảnh như thế nào.
Vũ Tiểu Kiều nhanh chóng xông lên, chặn đám phóng viên kia lại.
Cô không thể anh trai cô xuất hiện để chịu sự chỉ trích của mọi người, cô bắt buộc phải bảo vệ cho anh trai.
“Phu nhân Tịch!.
” Vũ Tiểu Kiều thở hổn hển, nhìn Dương Tuyết Như, sắc mặt của cô trở nên trắng bệch.
Trong đáy mắt của Dương Tuyết Như xoẹt qua một tia sắc bén, bà ta lập tức nở nụ cười.
“Tiểu Kiều à, cháu đến rồi, cháu đến đi cùng bác vào sao?” Dáng vẻ thân thiết của Dương Tuyết Như cực giống một người mẹ chồng hiền từ.
Đám phóng viên thấy Vũ Tiểu Kiều xuất hiện, đây là lần xuất hiện đầu tiên sau khi Vũ Tiểu Kiều đính hôn với Tịch Thần Hạn, đám phóng viên chen chúc nhau tiến lên, nhao nhao cất cao giọng lên.
“Vũ Tiểu Kiều, Vũ Tiểu Kiều, Vũ Tiểu Kiều!.
.
”
Tiếng hét của rất nhiều người, vốn không thể nào nghe rõ trong miệng đám phóng viên kia đang hét cái gì.
Đại khái là hỏi cô sau khi đính hôn thì có suy nghĩ gì không, chung sống với Tịch Thần Hạn như thế nào, còn có tại sao lại từ thân phận người thứ ba đột nhiên nhảy một bước trở thành thiếu phu nhân của nhà họ Tịch, rốt cuộc bên trong có nội tình gì.
Mọi người lại bắt đầu chen lên phía trước, trong tình huống không có ai bảo vệ, Vũ Tiểu Kiều đã hoàn toàn rơi vào trong vòng bao vây của phóng viên.
Bọn họ cất cao giọng hét lên, ồn đến mức khiến tai Vũ Tiểu Kiều kêu vo ve, còn có hàng loạt chiếc mic trước mặt cô, từng cái từng cái một cọ sát vào mặt cô khiến cô bị đau.
“Vũ Tiểu Kiều, hôm nay chúng tôi thật sự có thể phóng vấn người nhà của cô không?”
“Dựa vào hoàn cảnh gia đình của Vũ Tiểu Kiều, làm sao có tư cách trở thành vợ chưa cưới của cậu Thần của Kinh Hoa chứ?”
“Rốt cuộc Vũ Tiểu Kiều đã dùng cách gì để khiến cho cậu Thần của Kinh Hoa và nhà họ Tịch thừa nhận cô vậy?”
Vũ Tiểu Kiều muốn thoát ra khỏi đám phóng viên đông như kiến, nhưng đám phóng viên lại bao vây cô đến mức không còn một khe hở nào.
Dương Tuyết Như khẽ cong môi lên, nhìn Vũ Tiểu Kiều không có sức lực vùng vẫy trong đám đông, nụ cười trên miệng bà ta dần dần trở nên tươi rói hơn.
“Được rồi, các bạn phóng viên, tôi phải đi hỏi thăm người nhà của Tiểu Kiều rồi, không phải các bạn muốn đi theo để đưa tin sao? Chúng ta mau đi vào thôi.
” Dương Tuyết Như quay người đi vào bệnh viện.
Đám phóng viên vây chặt Vũ Tiểu Kiều, cũng nhanh chóng đi theo Dương Tuyết Như.
Vũ Tiểu Kiều nhanh chóng đẩy đám phóng viên trước mặt ra, đuổi theo Dương Tuyết Như.
“Phu nhân Tịch, bác đồng ý với cháu rằng chỉ cần cháu xuất hiện thì sẽ không để phóng viên gặp người nhà của cháu.
” Vũ Tiểu Kiều dang hai tay ra chặn đường của Dương Tuyết Như.
Dương Tuyết Như bật cười, “Tiểu Kiều, cháu có ý gì vậy? Cháu và Thần Hạn đã đính hồn rồi, chúng ta chính là người một nhà rồi, bác đến hỏi thăm người nhà của cháu thì tại sao cháu lại ngăn cản vậy?”
“Phu nhân Tịch muốn hỏi thăm người nhà của cháu thì có thể một mình đến đó, không nhất thiết phải dẫn theo nhiều phóng viên như vậy.
” Vũ Tiểu Kiều nói.
Dương Tuyết Như lại cười nói, “Tiểu Kiều, không phải cháu lo lắng, nếu người nhà của cháu xuất hiện trước mặt mọi người thì cháu sẽ cảm thấy mất hết thể diện chứ?”
Sau đó, Dương Tuyết Như lại tận tình khuyên bảo nói.
“Đó dù sao cũng là người nhà của cháu, cháu không thể vì trở thành vợ chưa cưới của Thần Hạn, liền nói năng tuỳ tiện, cảm thấy người nhà của cháu làm cháu mất thể diện chứ.
”
Vũ Tiểu Kiều nhìn thấy ánh mắt kỳ lạ của đám phóng viên thì sắc mặt của cô cũng đỏ gay, “Cháu không có ý này.
”
Cô là muốn bảo vệ anh trai, bảo vệ người nhà của mình.
Một mình cô chịu đựng sự chỉ trích của mọi người là đủ rồi, không thể liên luỵ người nhà của cô cũng bị rơi vào vòng xoáy này.
“Còn có cha dượng của cháu, ta cũng phải trực tiếp cảm ơn ông ấy, tuy ông ấy không phải cha ruột của cháu, nhưng nuôi dưỡng cháu bao nhiêu năm như vậy, ta thân là mẹ của Thần Hạn, thật sự phải cám ơn ông ấy tự đáy lòng.
” Khuôn mặt của Dương Tuyết Như thể hiện sự thành khẩn.
Lúc này Vũ Tiểu Kiều cũng coi như cũng hiểu được,