Tô Nhất Hàng đứng dưới ánh nắng, với chiếc áo sơ mi trắng giống như Vũ Tiểu Kiều, trông rất thuần khiết, dịu dàng và thanh lịch. Trong đôi mắt của anh dường như có một tia không khí ẩm áp, ảnh nhìn đều vô cùng ấm áp.
Vũ Tiểu Kiều nhìn thấy Tô Nhất Hàng luôn có một nụ cười ấm áp và dễ chịu, những đám mây mù dồn nét tích tụ trong tim cuối cùng cũng được phá vỡ, rạng rỡ hơn rất nhiều.
“Nhất Hàng….
Vũ Tiểu Kiều nhẹ nhàng nói, mim cười và nhìn đi chỗ khác, không để anh nhìn thấy sự đau khổ và buồn bã trong mắt cô, cổ gắng nhìn lên bầu trời xanh xa xăm.
“Lâu rồi không gặp!
Cô và Tô Nhất Hàng thực sự đã rất lâu rồi không gặp nhau. Ngay cả khi ở trong cùng một trường, cũng đều cố ý tránh mặt nhau để tránh rắc rối.
Nụ cười trên gương mặt Tô Nhất Hàng vẫn ấm áp: “Đúng lúc đi ngang qua nên mình đến xem một chút.
Anh không nói với Vũ Tiểu Kiều, khi anh nhận được điện thoại cầu cứu của cô, anh đã vội vã đến bệnh viện và đợi ở bên ngoài.
Ngay cả khi anh không đi vào, nhưng chỉ cần có thể ở gần cô, anh cũng yên tâm phần nào. Chỉ là không ngờ Vũ Tiểu Kiều lại ra ngoài vào lúc này và tình cờ gặp anh.
“Tiểu Kiều, anh cậu không sao chứ?” Tô Nhất Hàng nhẹ nhàng hỏi, che giấu sự đau xót trong ánh mắt.
“Vẫn phải cảm ơn cậu lần nữa, cấp cứu kịp được nên đã không sao rồi!” Vũ Tiểu Kiều cố gắng nói nhanh, không để Tôi Nhất Hằng lo lắng.
“Ồ, vậy thì tốt rồi.”
Tô Nhất Hàng không nói thêm gì, Vũ Tiểu Kiều cũng không nói gì. Hai người đối mặt không nói nên lời, có chút bối rối.
Đường Khải Hiên thấy bầu không khí giữa Vũ Tiểu Kiều và Tô Nhất Hàng không đúng, trong lòng càng thêm nghi hoặc, Vũ Tiểu Kiều và Tô Nhất Hàng chắc sẽ không thực sự có mối hệ nào không thể nói cho người khác đó chứ quan
Vũ Tiểu Kiêu nói vài lời với Tô Nhất Hàng rồi lên xe của Tô Nhất Hàng.
Đường Khải Hiên kinh ngạc, cô gái này, cũng thật là
Rõ ràng biết rằng Tô Nhất Hàng đã có vợ sắp cưới, giữa hai người lại không mấy vui vẻ. Đã vậy lại còn qua lại với Tô Nhất Hàng, lúc này chẳng phải là nên duy trì khoảng cách mới là hợp lý nhất sao!
Đường Khải Hiên cũng không biết mình đang nghĩ gì, vội vàng lên xe của mình, đi theo xe của Tô Nhất Hàng.
Có lẽ là do anh tò mò.
Anh rất muốn biết, cô gái này rốt cuộc sẽ làm những chuyện gì chỉ vì hai trăm vạn
Mà mối quan hệ giữa cô ấy và Tô Nhất Hàng thực sự trong sạch như cô nói sao?
Chắc sẽ không chỉ vì hai trăm vạn mà làm loại giao dịch đó với Tô Nhất Hàng chứ?
Tô Nhất Hàng đưa Vũ Tiểu Kiều đến quán cà phê cao cấp mà cô làm việc.
Vũ Tiểu Kiều xuống xe, Tô Nhất cũng xuống xe cùng “Không định mới mình vào uống một ly sao?” Tô Nhất Hàng cười ấm áp, giọng nói dịu dàng.
Vũ Tiểu Kiều cũng mỉm cười. Trong ánh sáng mặt trời rực rỡ, cô ấy trông thật xinh đẹp và trong trẻo: “Với tình hình hiện tại của mình, mình thực sự không đủ tiền để mời cậu ly cà phê ở đây. Nhưng mà, cậu có thể đợi mình có tiền rồi nói “
“Ha ha…”
Tô Nhất Hàng cười: “Đây là thái độ của cậu đối với chủ nợ sao? Không đủ thành ý
Vũ Tiểu Kiều mim cười và nghiêm túc nói: “Nhất Hàng, chính mươi vạn cậu cho mình vay trước đây, tính cả vào viện phí lần này của anh mình, mình sẽ cố gắng trả lại cho cậu sớm nhất có the.”
“Tiểu Kiều, khi mình gọi điện đến bệnh viện, tiền viện phí của anh cậu đã có người giấu tên trả rồi. Chuyện này mình không giúp được gì, cậu không cần phải cảm ơn mình, cậu chỉ phải tra…”
Ảnh nhìn của Tô Nhất Hàng với Vũ Tiểu Kiều có một chút quan tâm sâu sắc, nhưng rồi lại nhẹ nhàng bay theo gió, không có dấu vết, nụ cười cũng thoảng qua như gió.
“Cậu chỉ cần trả chín mươi vạn mình cho cậu vay trước đây là được rồi!” Tô Nhất Hàng nói.
Vũ Tiểu Kiều vẫn không tin: “Nhất Hàng, lý do tồi tệ như vậy cậu cho nghĩ mình sẽ tin sao! Tiền viện phí của anh mình, cũng không phải là một số tiền nhỏ, mình phải trả lại cho cậu
Vũ Tiểu Kiều cô, trước nay không thích nợ bất cứ ai. Đặc biệt là Tô Nhất Hàng, lại càng không muốn nợ anh! “Tiểu Kiều, mình