Bà cùng Thượng Quan Uyển Nhi xuống tới lầu, nhìn thấy Ôn Tiểu Nhã cũng ăn no.Ôn Tiểu Nhã nói: "Bà nói Thượng Quan Uyển Nhi đưa cháu về, giờ đi được không ạ?"Bà nội nói: "Đương nhiên là có thể.
Uyển Nhi nếu chị Ôn Tiểu Nhã đã muốn về cháu liền đưa chị về đi! Sau đó quay về cửa hàng một chút, nhưng đừng ở khuya quá, sợ không an toàn."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà, cháu biết rồi.
Cháu sẽ đưa chị dâu về ngay" Nói xong cô đỡ Ôn Tiểu Nhã rời đi.Lúc này Thượng Quan Nam Trì từ trên lầu đi xuống, nói: "Tiểu Nhã, em thực sự không thể tha thứ cho anh sao?" Ôn Tiểu Nhã không trả lời, thật ra cô cũng không muốn rời xa Thượng Quan Nam Trì, dù sao thì anh và cô đã có con với nhau.
Và cô còn rất yêu Thượng Quan Nam Trì nên tâm tư rất mâu thuẫn.Cô vừa rồi nghe bà nội dịu dàng nói, cảm giác cũng không phải thật sự chán ghét Thượng Quan Nam Trì.
Cho nên cô không nói chuyện, tức là Thượng Quan Nam Trì đã có cơ hội giữ cô ấy ở lại.Thượng Quan Nam Trì thấy Ôn Tiểu Nhã không nói chuyện, sau đó đi qua chỗ cô nói: "Tiểu Nhã, em muốn anh làm thế nào thì mới tha thứ cho anh.
Chỉ cần em có thể tha thứ cho anh, em bảo anh nhảy vào chỗ chết anh cũng làm."Ôn Tiểu Nhã tức giận nói: "Anh nghĩ em độc ác đến vậy sao? Anh chết ai sẽ nuôi con của anh? Em không có khả năng nuôi."Sau khi nghe được những lời của Ôn Tiểu Nhã, bà nội cũng thở phào nhẹ nhõm.Thượng Quan Uyển Nhi nhìn về phía Thượng Quan Nam Trì hỏi: "Anh, em có cần đưa chị dâu về không?" Thượng Quan Nam Trì: "Em cố ý làm trái ý anh sao?"Thượng quan Uyển Nhi nói: "Em nói đùa thôi mà.
Anh cứ từ từ nói, em đi ngủ." Nói xong cô liền đi.Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, anh thật sự xin lỗi.
Anh lần sau sẽ kiềm chế bản thân, không chọc giận em nữa.
Nếu có tức giận, anh cũng sẽ trút giận thay em."Ôn Tiểu Nhã có chút buồn cười gật gật đầu.
Thượng Quan Nam Trì nói: "Đi, lên lầu ngủ đi.
Em cả ngay đi làm chắc chắn rất mệt."Bà nói: "Nam Trì, vì Tiểu Nhã đang mang thai, đừng để con bé đi làm.
Tiền cháu kiếm ra là đủ cho con bé rồi.
Không cần phải vác bụng bầu to đi làm mới được tiền."Ôn Tiểu nhã nói: "Bà, hiện tại còn chưa xác định có phải đang mang thai hay không! Đang nói nếu là thực sự mang thai, cháu hiện tại cũng có thể đi làm mà! Đi làm cũng không mệt, cháu ở nhà mãi chán lắm."Bà nói: "Ngày kia Nam Trì đưa cháu đi kiểm tra một chút.
Nếu là sự thật.
Thì nói sau!"Ôn Tiểu Nhã gật đầu nói: "Được ạ, ông bà cháu thực sự có chút muồn ngủ, cháu xin phép."Ông nói: "Cháu đi ngủ trước đi, mai còn đi làm." Thượng Quan Nam Trì lôi kéo Ôn Tiểu Nhã lên lầu .Bà nói: "Nam Trì thực sự rất đau lòng." Ông nói: "Bà không cần phải suy nghĩ nhiều, Tiểu Nhã sẽ hiểu tình cảm Thượng Quan Nam Trì dành cho con bé.
Mọi chuyện chẳng phải sẽ ổn sao? Tiểu Nhã thật là một cô bé ngoan hiếm có."Bà gật đầu nói: "Hy vọng chúng nó vẫn luôn hòa thuận.
Muộn rồi, chúng ta cũng nghỉ ngơi đi" nói xong ông bà cũng đi ngủLầu 3, Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, em đi tắm rửa đi, anh mang quần áo cho em."Ôn Tiểu Nhã nói: "Em tự cầm được rồi, anh đi nghỉ đi!"Thượng Quan Nam Trì nói: "Vậy được rồi! Em cẩn thận một chút." Ôn Tiểu Nhã gật gật đầu, sau đó đi tắm.Thượng Quan Nam Trì nhắm mắt lại ngồi ở trên sô pha chờ Ôn Tiểu Nhã, hôm nay anh cũng rất mệt.
Vốn dĩ trong khoảng thời gian này anh định tăng ca đến mệt thì về nhà sẽ không có thời gian nghĩ đến Ôn Tiểu Nhã.
Ôn Tiểu Nhã hứa sẽ hòa giải với anh tối nay, anh thực sự rất vui, nhưng không ngờ bọn họ lâu ngày gặp lại, trước mắt đều ổn cả, nhưng vì lời nói mà cãi nhau như thế này.Anh cũng cảm thấy hơi mệt.
Anh đang nghĩ thì ngủ quên mất, đợi khi Ôn Tiểu Nhã đi ra sau khi tắm xong, thấy Thượng Quan Nam Trì đã ngủ trên ghế sô pha.
Ôn Tiểu Nhã nhìn Thượng Quan Nam Trì đang cau mày trong khi anh ấy ngủ.
Cô ấy cũng rất đau lòng, bởi vì cô ấy đã làm cho Thượng Quan