Ôn Chấn Hoa nhìn Kỳ Mỹ Cầm nói: "Không nghĩ tới, tôi cưới một con người dã tâm, lại muốn hại chết con gái tôi.
Tôi vốn tưởng rằng bà cũng có con gái nên sẽ đối tốt với con tôi.
Tôi không dám yêu cầu bà phải tốt với con gái tôi như con đẻ bà, chỉ yêu cầu bà tốt với con bà mười phần thì chỉ cần tốt với con tôi một phần, tôi đã rất biết ơn bà rồi.
Nhưng thậm chí bà còn không cho con tôi tiền ăn, tiền sinh hoạt, bà làm tôi quá thất vọng."Kỳ Mỹ Cầm nói: "Chấn Hoa, ông đừng nghe Tiểu Nhã nói bậy, nó hận tôi, muốn tôi ra khỏi nhà này nên mới nói như vậy , ông đừng nó nói."Ôn Chấn Hoa nói: "Tôi không tin con tôi, bà muốn tôi tin lời bà sao? Tôi đã làm một việc ngu ngốc là tin lời bà mà đổ oan cho con gái tôi.
Hơn nữa, chính bởi vì tôi không tin chúng nói, cho nên chúng đã chịu nhiều uất ức không thể nói."Kỳ Mỹ Cầm biết diễn không nổi nữa, nhưng vẫn giả bộ đáng thương nói: "Chấn Hoa, tôi biết tôi sai, từ nay trở đi, tôi nhất định sửa, đối tốt với chúng như đối tốt với con tôi, yêu thương chúng."Ôn Chấn Hoa nói: "Bà không thấy đã quá muộn rồi sao? Bây giờ chúng còn cần tình yêu thương của bà sao? Cho dù chúng cần đi chăng nữa, tôi thực sự thấy rất giả trân, huống chi hiện tại chúng cũng đâu cần."Ôn Bối Bối nói: "Ba, nếu không có mẹ con, Ôn Tiểu Nhã cũng sẽ không quen biết Thượng Quan tổng tài.
Bố xem, bây giờ cô ấy gả cho Thượng Quan tổng tài cũng là một chuyện tốt."Ôn Chấn Hoa nói: "Con thì biết cái gì, Thượng Quan Nam Trì so Tiểu Nhã lớn hơn rất nhiều.
Doanh nghiệp của anh ấy lớn như vậy, và phương pháp của anh ấy phải rất tốt.
Nếu anh ấy sử dụng phương pháp kinh doanh để đối phó với Tiểu Nhã, vậy thì chỉ có thể nói cuộc đời của Tiểu Nhã là bi kịch."Ôn Bối Bối nói: "Nếu con được kết hôn với anh ấy, cho dù là bi kịch, con cũng cảm thấy thắng.
Anh ấy đẹp trai như thế, lại nhiều tiền như vậy, thu hút không ít gái đẹp."Ôn Chấn Hoa nói: "Hai mẹ con các người trong mắt ngoài tiền ra, không còn gì khác nữa sao?"Kỳ Mỹ Cầm nói: "Chấn Hoa, tôi thật sự biết sai rồi.
Về sau tôi nhất định sửa, tôi ngẫm lại thực sự cảm thấy mình quá đáng, mấy ngày sau ông hãy gọi chúng về ăn cơm, tôi tự mình xuống bếp nấu cơm cho chúng, coi như xin lỗi."Ôn Bối Bối nói: "Mẹ, mẹ cảm thấy mình sai ư?"Kỳ Mỹ Cầm nói: "Mẹ đã nghĩ thông suốt." Kỳ thật bà ta là sợ Ôn Chấn Hoa không để ý tới mẹ con bà nữa, tuy rằng bà ở cái nhà này cũng trộm được ít tiền làm của riêng.
Nhưng là nếu Ôn Chấn Hoa không để ý tới mẹ con bà, mẹ con bà cũng chẳng là gì nữa, càng đừng nói đến chuyện muốn giúp Ôn Bối Bối tìm đại gia giàu có, kể cả người bình thường cũng không xứng.
Nếu lấy lòng Ôn Tiểu Nhã, Thượng Quan Nam Trì, mà quan hệ bạn bè của họ chắc chắn là người giàu, đến lúc đó nói không chừng có thể có người coi trọng Ôn Bối Bối, như vậy bà mới an tâm.Ôn Chấn Hoa nói: "Đừng trách tôi không nhắc nhở bà, hiện tại bà tính lấy lòng bọn họ, bọn họ cũng chưa chắc tha thứ cho bà, bởi vì bà đã làm cho bọn họ hận thấu xương." Nói xong Ôn Chấn Hoa liền đi lên lầu.Ôn Bối Bối nói: "Mẹ, chúng ta còn sợ bọn họ sao? Mẹ hiện tại cũng có chút tiền riêng.
Nếu mẹ cảm thấy không đúng thì không cần thiết cố ý đi lấy lòng bọn họ."Kỳ Mỹ Cầm nói: "Không chỉ là mẹ muốn lấy lòng bọn họ, con cũng phải sửa lại tính tình, nhường bọn họ một chút, bằng không về sau mẹ con chúng ta cũng không có gì để ăn."Ôn Bối Bối nhìn thấy mẹ nói nghiêm túc như vậy, gật đầu nói: "Mẹ, con biết rồi , về sau con nhất định sửa."Thượng Quan Nam Trì đỡ Ôn Tiểu Nhã đi đến cửa, Ôn Tiểu Nhã liền bỏ tay Thượng Quan Nam Trì ra, nói: "Cảm ơn anh vừa rồi phối hợp, bây giờ không sao rồi."Thượng Quan Nam Trì nói: "Tiểu Nhã, thật sự không nghĩ tới tuổi thơ của em lại thảm hơn anh đến vậy, thật là làm người ta đau lòng."Ôn Tiểu Nhã cười cười nói: "Dù sao đều qua rồi, tôi cũng không muốn nhắc lại."Thượng Quan Nam Trì gật gật đầu nói: "Về sau anh sẽ không làm em chịu uất ức." Ôn Tiểu Nhã mỉm cười.Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Hai người