Nhà họ Thẩm.
Tối nay Thẩm Tư Duệ không ăn tối, lúc này đang bị Dương Lan Hương kéo xuống lầu, ngồi trên sô pha uống sữa.
Trên sô pha còn có Khương Huệ Vân, Thẩm Minh Quốc và Dương Lan Hương.
Sự kiện hôm nay đã được đăng lên mạng, ngay khi biết chuyện bọn họ đã bỏ tiền để rút tin này.
Tất nhiên biết chuyện Thẩm Tư Duệ bị Thẩm Ngân Tinh bắt quỳ xuống dập đầu ở trung tâm thương mại hôm nay.
Thẩm Tư Duệ im lặng ngồi trên sô pha, nắm chặt ly sữa trong tay, cúi đầu không nói lời nào nhưng nước mắt thi nhau rơi xuống.
"Bà nội, cha, mẹ, con xin lỗi, hôm nay lại gây phiền phức cho mọi người."
Bàn tay cầm ly sữa của cô ta siết chặt lại, đôi vai gầy run lên, có thể thấy cô ta đang rất đau lòng.
"Đừng nhận hết mọi lỗi sai lên người mình, mọi người đều hiểu."
Khương Huệ Vân nhíu mày, sắc mặt âm trầm.
Thẩm Ngân Tinh có thể biến bữa tiệc kỉ niệm thành như vậy thì còn chuyện gì mà cô không làm được?
Thẩm Tư Duệ lấy tay lau nước mắt, nức nở nói: "Ở bên cạnh anh Vũ là chuyện con luôn cảm thấy áy náy với chị, nhưng con không biết phải làm như thế nào...!Con thực sự không biết, chị ấy...!thật quá đáng..."
Càng nói càng thấy ấm ức, nước mắt lại trào ra.
"Con ranh đó ở nước ngoài mấy năm, tính cách càng ngày càng ngang bướng.
Từ sau khi chia tay với Tô Vũ, trong mấy ngày này đã gây ra bao nhiêu chuyện! Không an phận ở trong nước thì lại đưa nó ra nước ngoài! lại để nó tiếp tục không coi ai ra gì như vậy.
Thẩm gia nhất định sẽ bị hủy trong tay nó thôi! Đúng là nghiệp chướng!"
Khương Huệ Vân mấy ngày nay đều mơ thấy ác mộng, trong giấc mơ luôn là gương mặt lạnh lùng và tức giận của Thẩm Ngân Tinh tại bữa tiệc thường niên hôm đó.
Điều làm cho bà ta không sao quên được chính là câu nói kia của cô…
Một ngày nào đó tôi sẽ khiến bà phải hối hận! Khiến bà hối hận đến mức chết cũng không thể nhắm