Hắn nắm hai cổ tay của cô rồi ghì chặt lên giường, gương mặt thích thú đưa mắt nhìn thân thể người con gái đang ở dưới thân mình.
Vừa rồi hắn chỉ nhìn cô, bây giờ được chạm vào cô rồi hắn mới thấy thân thể của cô không hề mềm yếu chút nào.
Tuy tay và chân đã bị trói chặt nhưng cô vẫn cố gắng kháng cự trước những hành động đê tiện của hắn. Là một người từng trải qua huấn luyện, từng bắt giữ nhiều tội phạm nguy hiểm, tham gia nhiều vụ án lớn, cô không thể để lòng tự tôn của bản thân bị một tên đê tiện, không rõ mặt mũi này hành hạ...
Nhưng kỳ lạ thay, cô càng cố gắng kháng cự hắn bao nhiêu thì hắn lại ghì chặt cô bấy nhiêu. Hắn ghì đùi vào giữa hai chân cô rồi từ từ cúi xuống cắn vào cổ cô một cái khiến cô cảm thấy vô cùng đau đớn.
Mặc dù mắt đã bị bịt kín nhưng Tố Tố vẫn cảm nhận được nỗi đau mà hắn đem lại trêи cơ thể mình. Hắn cắn lấy cổ cô rồi từ từ dùng đôi môi lạnh hôn lên cằm, lên má rồi mũi cô như thể đang dỗ dành một đứa trẻ.
Có vẻ như hắn đã từng ngủ với nhiều cô gái đương nhiên hắn sẽ biết cách khiến một cô gái đang không tự nguyện thành tự nguyện. Hắn nghĩ Tố Tố và những cô gái hắn quen cũng giống nhau...
Nhưng cô nào phải những cô gái kia! Khi hắn cúi xuống hôn cổ, bằng cảm nhận giác quan, Tố Tố cắn một cái thật đau vào tai hắn đến khi chảy máu.
Hắn đau quá hóa giận, trong lúc tức tối, đẩy mạnh cô xuống sàn nhà rồi hét lớn:
" Cô là chó à!! Mẹ nó! "
Tố Tố bị đẩy mạnh xuống sàn nhà rồi giả vờ ngất.
Bây giờ cô bị trói cả chân và tay nên việc chạy trốn sẽ không dễ dàng. Kẻ kia thuộc tuýp người gì cô cũng đã nhận ra. Bây giờ cái quan trọng nhất không phải là cố gắng hay lì lợm chống lại hắn mà phải tìm cơ hội trốn khỏi nơi này...Cô phải thật bình tĩnh.
Âu Dương Đình thấy cô ngất đi thì trong lòng càng khó chịu. Hắn bước xuống giường, ngồi xuống bên cạnh cô rồi bóp lấy gương mặt cô rồi tiện tay, lấy ly rượu dở trêи bàn đổ vào miệng cô cho đến khi cô nuốt xuống. Làm xong, hắn cười gian rồi đứng dậy đi ra ngoài.
Lúc sau, thấy trong phòng không còn động tĩnh gì, Tố Tố cứ ngỡ hắn đã hết hứng thú với mình nên đã bỏ đi nên cô từ từ dùng lực lê người ra ngoài.
Vì hắn vẫn chưa tháo bịt mắt nên cô chỉ còn cách dùng phán đoán của bản thân mà điều chỉnh hướng. Khi người đàn ông to cao đặt cô lên giường, hắn bước đúng sáu bước rồi đặt cô sang bên trái, vừa rồi Âu Dương Đình lại đẩy ngã cô sang phải. Vậy tức là hướng từ cửa chính đến giường là một lối thẳng. Chỉ cần căn vị trí từ giường ra là sẽ tới cửa chính.
Nghĩ rồi làm, Tố Tố lê người từng chút, từng chút một. Nhưng cho dù có lê ra tới cửa thì cô cũng khó chạy trốn bởi tay chân đều đã bị trói chặt.
Tố Tố dịch người lui xuống rồi dịch sang bên trái thì va phải cạnh của một chiếc bàn. Cô đẩy người thật mạnh vào chiếc bàn thì một tiếng " xoảng " vang lên.
" Sắp thoát được rồi! " Tố Tố nghĩ.
Đó là tiếng vỡ