Lúc bấy giờ khi Nam Cung Hàn đang ở dưới tầng, trước khi chui vào thùng rác và thoát khỏi nhà của Nam Cung Hàn thì Lưu Linh vẫn đang ngủ...
Tiếng chim hót líu lo ngoài vườn cây như đánh thức cô... Lưu Linh từ từ mở mắt, cảm giác cơ thể vẫn rất yếu... Lưu Linh cố gắng chống tay ngồi dậy. Cô nhìn xung quanh nơi cô đang nằm. Một căn phòng giản dị nhưng thoáng đãng không giống như nhà của Âu Dương Đình.
Cô thở phào nhẹ nhõm rồi sau đó nhẹ nhàng di chuyển chân đến cái bàn bên cạnh cửa sổ. Trêи bàn có hai món, một bên là súp bí đỏ bên kia là bánh mì và mật ong...
Lưu Linh chọn lấy bánh mì và mật ong.. Cô nhanh chóng nhét chúng vào trong cái balo, sau đó nhìn xuống dưới cửa sổ. Phía bên dưới ngoài có cây ra thì không có ai cả, vệ sĩ hay người làm cũng không có...
Lưu Linh cố gắng di chuyển thật nhẹ xuống tầng, cô từ từ mở cửa phòng, từ từ bước từng bước xuống bậc thang, mọi thứ tuy chậm nhưng vẫn an toàn...
Bỗng khi đang đi đến bậc thang cuối cùng của tầng hai thì cô thấy một người đàn ông dáng cao, khá là rắn chắc đang ngồi ở dưới nhưng có vẻ như anh ra không phát hiện ra cô....Người đàn ông ấy chính là Nam Cung Hàn..
Lưu Linh lại từ từ di chuyển