Ở chương trước
Nam Cung Hàn nghe những lời Hách Liên nói xong nhưng một chút lo lắng thậm chí là sợ hãi cũng không có.
Hắn ung dung bước xuống tầng, tay cầm điếu thuốc lá, cao cao tại thượng không chút sợ hãi.
" Sắp có biến lớn rồi! " Tiểu Chư nghĩ.
-----------
Cô nhanh chóng dọn dẹp rồi đi nhanh ra khỏi căn phòng, vừa đi ra đến cửa thì thấy Nam Cung Hàn và Hách Liên đang nói chuyện với nhau ở ngoài hành lang, cô mở cửa thật nhẹ rồi đứng sát trước cửa để nghe lén cuộc đối thoại giữa hai người họ.
Thông qua hình ảnh phản chiếu qua tấm kính trêи cửa, cô thấy Nam Cung Hàn đang lạnh lùng hỏi Hách Liên:
" Có bao nhiêu người?
Hách Liên vừa nghe xong lời hắn nói, ngay lập tức trả lời:
" Thưa thiếu gia, tổng cộng có ba người cảnh sát, một nữ và hai nam ạ! Tôi đã yêu cầu một vài vệ sĩ của ngài ra kéo dài thời gian! Ngài xem với tình hình này thì phải làm gì tiếp theo ạ?"
Nam Cung Hàn nghe xong, ánh mắt vẫn rất bình thản, hắn lấy trong bao một cây thuốc lá đặt vào miệng, sau đó ghé sát vào người của Hách Liên.
Hách Liên có lẽ làm việc cho hắn đã lâu, theo thói quen, anh lấy ra từ trong túi áo một cái bật lửa để châm thuốc cho hắn.
Hắn, cầm điếu thuốc, hút một hơi rồi nhả khói, khói thuốc bay xung quanh hắn, quấn lấy hắn, trông hắn giống như một con sư tử đang rình mồi trong màn sương huyền ảo vậy. Ánh mắt hắn sắc lạnh, gương mặt không chút biểu cảm.
Con mồi của hắn, hắn muốn chơi hay giết thì ai biết được! Thật khó để có thể đoán được suy nghĩ của hắn!
Nam Cung Hàn dúng ngón tay vẩy tàn thuốc đi rồi hắn nói:
" Cậu không cần lo lắng, xuống dưới lầu dây dưa với chúng thêm chút nữa rồi lát tôi sẽ xuống! "
Hách Liên nghe xong, cúi người chào hắn rồi đi xuống lầu, còn hắn thì lên tầng